- Tiểu Thiện, con sao rồi?
Trương Kỳ Bân thất kinh, vội vàng chạy lại đỡ con trai đứng dậy, liếc mắt nhìn thấy con trai bị đánh cho sưng mặt thì nhất thời vành mắt như nứt ra.
- Chân của con, á....đau chết mất!
Trương Ngọc Thiện nằm bệt dưới đất, đầu đầy mồ hôi, kêu gào đau đớn:
- Ba, chân của con bị gãy rồi!
Không ngờ là Trương Đại Thiểu dám đánh gãy chân Trương Ngọc Thiện thật.
Cả đám cảnh sát xanh mặt, run rẩy, người này cũng kiêu ngạo quá đi.
- Nổ súng! Lập tức nổ súng cho tôi!
Trương Kỳ Bân tức giận, vung tay lên và hét lớn, gương mặt thoạt nhìn cực kì dữ tợn:
- Lập tức bắn chết tên súc sinh này!
- Nổ súng!
Lúc này tiểu đội trưởng hô to, tất cả cảnh sát ở đây đều nắm chặt súng trong tay.
Lúc này Trương Đại Thiểu xoay người lại, liếc mắt nhìn quét qua đám cảnh sát trước cửa, lớn tiếng quát dẹp đường:
- Để tôi xem ai dám làm xằng bậy?
Những cảnh sát ở ngoài cửa quả nhiên dừng tay lại thật.
- Này, chuyện này là sao?
Tiểu đội trưởng trợn tròn mắt, tình huống này là sao, tại sao cấp dưới của mình lại không nghe mệnh lệnh của mình?
- Vương Đội, chuyện gì đang xảy ra, tại sao lại không nổ súng?
Trương Kỳ Bân giận đến đỏ mặt tía tai, đùng đùng quát hỏi.
- Chuyện này, tôi cũng không biết.
Tiểu đội trưởng gãi đầu, không biết phải giải thích như thế nào, tại sao cấp dưới của mình lại không chịu tuân theo mệnh lệnh của mình chứ?
- Mọi người không nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1407110/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.