Mang theo lửa giận cùng nghi hoặc, Cục trưởng Triệu cúi đầu nhìn lướt qua khế ước kia, tuy rằng không có thấy rõ ràng nội dung bên trong, nhưng mấy chữ to "Khế ước cược mệnh" với chữ ký cùng dấu tay của đứa con bảo bối của mình cũng thấy rõ ràng.
- Đây là cái gì?
Cục trưởng Triệu sắc mặt đại biến, đang muốn cầm lấy để xem cho rõ nhưng khế ước lại bị Trương Đại Thiểu rút về.
- Cục trưởng Triệu, tôi đến để nói cho ông một tiếng, con ông, nợ tôi một cái mạng.
Trương Đại Thiểu thu hồi khế ước, giống như đã dự tính trước, nói:
- Ông cũng nói, tôi là kẻ trộm, kẻ trộm sẽ làm gì, chắc ông cũng rõ ràng.
- Trương Thiên , tôi cảnh cáo cậu, cậu đừng có làm bậy.
Bây giờ cuối cùng Cục trưởng Triệu cũng hiểu được câu nói "Đến lấy mạng" của Trương Đại Thiểu là có ý gì, khuôn mặt trở nên trắng bệch.
Uy hiếp, đây là công khai uy hiếp.
Cảnh sát trong bữa tiệc đều há hốc mồm nhìn người ta uy hiếp Cục trưởng Cục Công an, người này thật sự quá kiêu ngạo! Trong nháy mắt, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi. Bọn họ đã gặp qua người lớn gan, nhưng lại chưa thấy qua người gan lớn đến mức này.
- Buồn cười, thật sự là quá kiêu ngạo!
Một cán bộ hói nửa đầu ngồi bên bàn, là Trưởng phòng bộ phận chống ma túy, vỗ mạnh bàn rồi đứng dậy, chỉ vào Trương Đại Thiểu nổi giận gầm lên một tiếng.
Trương Đại Thiểu mỉm cười với cán bộ hói nửa đầu kia:
- Kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1407061/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.