Chương trước
Chương sau

- Được rồi, đi xuống với hắn.
Sau một lúc sửng sốt, thanh niên tóc hồng ha hả cười, đẩy cửa ra, lấy ra một mảnh vải đỏ che mặt, trực tiếp nhảy xuống.
Lầu hai nói cao không cao nhưng là khoảng cách cũng phải ba thước hơn, thanh niên tóc hồng lại nhảy xuống vô thanh vô tức giống như một con bướm.
- Tổ trưởng!
Thanh niên tóc hồng xuất hiện làm cho tất cả thành viên ám tổ chấn động, nhưng đồng thời tất cả đều phấn chấn vô cùng.
Ở trong mắt bọn họ, tổ trưởng chính là sự tồn tại của thần, hiện tại tổ trưởng lại tự mình ra tay, không ai có thể đủ bình tĩnh.
- Tiếu tiên sinh, anh đã đến, tôi yên tâm rồi.
Ngay cả Long Thiên Tôn cũng ngẩn ra, lập tức lão an lòng cười nói, hắn căn bản là không có nghĩ thanh niên tóc hồng tự mình ra tay.
Tuy rằng ám tổ trên danh nghĩa là của mình, nhưng Long Thiên Tôn hiểu được, ám tổ trên thực tế chỉ nghe theo mình gã thanh niên tóc hồng.
Mình cùng ám tổ chẳng qua chỉ là một loại quan hệ hợp tác cực kỳ đặc biệt mà thôi.
Thanh niên tóc hồng thản nhiên gật gật đầu, nói:
- Lui ra đi, các anh không phải là đối thủ của hắn.
Bốn gã thành viên ám tổ ở đây giống như lấy được lệnh đại xá thở dài nhẹ nhõm một hơi, cho bọn họ đối phó với đối thủ thần bí như Trương Đại Thiểu, trong lòng bọn họ thực không tự tin.
Trên thực tế không cần thanh niên tóc hồng nhiều lời, bốn gã thành viên ám tổ lúc hắn xuất hiện cũng đã mở ra một đường, chẳng qua hiện tại làm cho xa hơn thôi.
Thanh niên tóc hồng từ từ đi đến trước mặt Trương Đại Thiểu, đôi mắt như sao thâm thúy, bên trong có gì đó nói không rõ, điểm này hắn và Trương Đại Thiểu rất giống nhau.
- Trả lại phi đao của anh em tôi cho tôi đi.
Thanh niên tóc hồng chầm chậm nói, nghe giống như không phải nói chuyện với đối thủ, ngược lại giống như bạn bè trò chuyện.
- Nếu anh muốn.
Tay Trương Đại Thiểu vung lên, bốn mũi nhọn lấy hắn làm trung tâm bắn về bốn gã thành viên ám tổ.
- Thật là lợi hại!
Thấy thanh thế kia, bốn gã thành viên ám tổ đều cả kinh, lập tức không dám sơ ý, xuất ra toàn lực đi bắt phi đao Trương Đại Thiểu phóng tới.
Nhưng mà mấy người này vẫn là xem nhẹ uy lực của Trương Đại Thiểu, lúc bọn họ cùng tiếp xúc phi đao bọn họ mới phát hiện trên phi đao chứa một lực lượng thần bí, căn bản mình không có khả năng chống lại.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Bốn âm thanh truyền đến, bốn gã thành viên ám tổ bàn tay mỗi người đều bị phi đao của chính mình bắn thủng. Không riêng như thế, lực lượng mạnh mẽ trên phi đao còn làm họ liên tiếp lùi vài bước, tiến gần vào bên trong đám người.
Trong đám người phát ra một mảnh kinh hô, đều né tránh, không ai dám xen vào chuyện của Long Thiên Tôn. (Đón đọc chương mới nhất tại http://holytinstrong14.blogspot.com/ )
- Thật mạnh!
Bốn gã thành viên ám tổ khó có thể tin nhìn Trương Đại Thiểu, tại một khắc này, bọn họ mới biết được đối thủ mình đối mặt đáng sợ đến cỡ nào. Chỉ sợ cũng chỉ có một mình tổ trưởng mới có thể chống lại.
Thanh niên tóc hồng vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Trương Đại Thiểu, nhưng một khắc Trương Đại Thiểu ra tay kia, hắn vẫn không thấy được bốn thanh phi đao xuất hiện như thế nào.
Hắn chỉ nhìn thấy Trương Đại Thiểu vung tay lên và bốn thanh phi đao bỗng nhiên xuất hiện.
Điều này làm cho thanh niên tóc hồng khó hiểu, đồng thời cũng có cảm giác thất bại. Nếu nói lần đầu tiên là bởi vì nhìn màn hình không có thấy rõ, như vậy lúc này đây lại là mình không đủ năng lực.
- Nếu không phải anh nương tay, bọn họ đã chết rồi.
Thanh niên tóc hồng nhanh chóng thu hồi tâm tư, ngữ khí lạnh nhạt như trước.
- Tôi thay bọn họ cám ơn ân huệ không giết của anh.
- Không cần khách khí.
Trương Đại Thiểu không mặn không nhạt nói.
- Nhưng mà anh động vào người của tôi thì cũng phải để lại cho tôi chút công bằng chứ?
Thanh niên tóc hồng trong mắt hiện lên một đạo tinh quang.
- Anh muốn công bằng thế nào?
- Rất đơn giản, tiếp ba đao của tôi.
- Rất vui được tiếp.
Thanh niên kia thân hình cũng không chấn động hoặc là hét lớn một tiếng và vân vân, hắn không có động tác dư thừa, nhưng tay vừa lật đã xuất ra một phi đao. Một khắc phi đao kia xuất hiện, một loại khí thế vô thanh vô tức bộc phát ra giống như đá lớn rơi xuống biển.
Đương nhiên, cái loại khí thế này cũng chỉ có Trương Đại Thiểu cùng mấy người ám tổ ít ỏi mới có thể cảm giác được.
- Một ít thế lực lớn chân chính ở Thần Châu lưu truyền, nắm tay không thể giải quyết thì dùng dao nhỏ, dao nhỏ không thể giải quyết thì dùng viên đạn, viên đạn không thể giải quyết thì dùng đại pháo, lúc đại pháo vẫn không thể giải quyết thì xuất phi đao ra.
Long Thiên Tôn ở một bên bất động như tùng, mắt mở thật to, ở trong lòng tràn đầy thành kính. Hắn tin tưởng Trương Đại Thiểu mặc dù thần thông quảng đại cũng tránh không khỏi một đao của Tiếu tiên sinh.
Chỉ có hắn cùng một ít người mới sâu sắc biết được Tiếu tiên sinh đáng sợ cỡ nào.
Nhưng đồng thời, trong lòng Long Thiên Tôn cũng hiện lên chút cô đơn, Long bang nhìn như uy phong, nhưng ở Tĩnh Hải cũng là một bang phái nhỏ mà thôi, ở trong mắt rất nhiều người, ví dụ như Tiếu tiên sinh, Long bang chỉ là một đám trẻ con đang đùa nghịch ở mọi nhà.
- Tổ trưởng phải ra tay!
Tinh thần tất cả các thành viên ám tổ đều chấn động! Tập trung tinh thần quan sát, tại một khắc này, bọn họ đều quên hết máu của mình đang chảy.
Mọi thứ so sánh với việc quan sát tổ trưởng ra tay đều là mây bay.
- Đệ nhất đao!
Tiếu tiên sinh nhẹ nhàng phun ra một chữ, trong tay hắn cầm phi đao phát ra ánh sáng xanh, vô thanh vô tức vọt tới Trương Đại Thiểu.
Vô thanh vô tức này chân chính là vô thanh vô tức, hoặc là nói, chỉ có Trương Đại Thiểu với một ít mấy người cao thủ mới có thể cảm giác được dao động khí của phi đao mang đến.
- Đây là hắc ám đệ nhất đao của tổ trưởng!
Thành viên ám tổ đều cảm thấy ngoài ý muốn, không thể tưởng được, tổ trưởng lại coi trọng người thanh niên này như vậy.
Trương Đại Thiểu có thể tiếp được một đao này hay không? Tất cả mọi người ám tổ thực cảm thấy hứng thú, nhưng làm cho bọn họ càng thêm cảm thấy hứng thú chính là Trương Đại Thiểu không hề động đậy.
Đồng tử thanh niên tóc hồng hơi hơi co rụt lại, ánh mắt bắt đầu trở nên nghiêm túc, người này, hắn muốn làm gì?
Rất nhanh, thanh niên tóc hồng đã có đáp án, chỉ thấy thời điểm phi đao đến trước mặt Trương Đại Thiểu, Trương Đại Thiểu bỗng nhiên hé miệng ra, cùng với một tiếng thanh thúy vang lên, phi đao màu xanh xinh đẹp kia liền bị Trương Đại Thiểu cắn!
Lặng! Lặng như chết!
Thanh niên tóc hồng mở to hai mắt nhìn, nói cái gì cũng không dám tin tưởng một màn trước mắt.
Hắn không phải không có đoán trước Trương Đại Thiểu có thể tiếp được hắc ám đệ nhất đao, nhưng mà Trương Đại Thiểu thoải mái thêm khoái trá tiếp được như thế, thanh niên tóc hồng cũng không thể tiếp nhận được.
Ám tổ ở chung quanh quan sát, lại cảm thấy phát mộng, dùng ... dùng miệng có thể tiếp được phi đao của tổ trưởng, đây vẫn là người sao?
- Tôi, tôi không tin, anh đoán được đường đi sao?
Thanh niên tóc hồng kinh hãi vô cùng, kéo khăn đỏ che mặt xuống, lộ ra bộ mặt vô cùng đẹp trai trước mặt mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.