Đánh một hồi thì cuối cùng mọi người cũng hiểu câu vì sao Hầu Tử lại được gọi là Hầu Tử, thân thể người này linh hoạt như một con khỉ, vọt tới vọt lui, thoắt ẩn thoắt hiện, khiến người xem hoa cả mắt.
Đông Lệ Lệ đã bước xuống sàn đấu, không biết đến bên cạnh Trương Đại Thiểu từ lúc nào, cô cảm thấy rất hứng thú với người thanh niên thần bí này.
Đôi mắt đẹp sáng lên, Đông Lệ Lệ nhìn vào trận tỷ thí trên sàn đấu, có chút lo lắng, nói:
- Cái tên Hầu Tử này thật lợi hại, không biết Tô Dũng có thể đánh thắng hắn hay không?
Trương Đại Thiểu có chút khinh thường, cười nói:
- Người này làm sao mà so với anh Dũng được? Thân thủ của hắn rất linh hoạt nhưng đó chỉ là tấn công ảo, vờn qua vờn lại thôi chứ không hề đáng sợ. Anh Dũng tạm thời muốn giữ lại một chút sức lực để đối phó với Hoắc Đô chứ không thì đã hạ được hắn trong vài phút rồi, một quyền thật mạnh là chắc chắn khiến hắn gục dưới đất thôi.
Đông Lệ Lệ ngạc nhiên nhìn Trương Đại Thiểu, nghĩ thầm người trẻ tuổi này phân tích rõ ràng, đâu ra đấy, lẽ nào hắn chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu được tình hình?
Sự thật đúng như Trương Đại Thiểu nói, cuối cùng Hầu Tử bị Tô Dũng đánh bại, tuy thắng những cũng tiêu hao của Tô Dũng một ít sức lực.
Lúc này Hoắc Đô mới nhảy ra, hung hăng chỉ vào Tô Dũng, hô to:
- Tô Dũng, lần trước tao thủ hạ lưu tình nhưng lần này tao sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1407010/chuong-103.html