- Mày, mày rốt cuộc là ai?
Sắc mặt Cổ tiên sinh tái nhợt, run lẩy bẩy chỉ vào người Trương Đại Thiểu, lắp bắp.
Đoàn ca là một cao thủ, khi hắn nổi điên lên thì thực lực có thể tăng lên gấp ba lần! Nhưng vẫn bị thằng nhóc kia một cước đạp bay, tên này đúng là đáng sợ.
Ngẫm lại mình không biết tốt xấu thế nào lại đi khiêu chiến một cao thủ như vậy, Cổ tiên sinh cảm thấy sợ hãi vì Trương Đại Thiểu còn trẻ như vậy mà đã là một cao thủ rồi.
Trương Đại Thiểu nghe vậy thì có chút bất mãn cười, không thèm trả lời Cổ tiên sinh.
- Này, sao người này lại lợi hại như vậy chứ?
Tứ Thiểu bị sốc, thấp giọng tự hỏi, hắn biết Trương Đại Thiểu lợi lại, thế nhưng lại không thể nào chấp nhận được việc Trương Đại Thiểu lợi hại đến mức này.
Thậm chí ngay cả hai tâm phúc có thực lực ngang với bộ đội đặc chủng cũng không chịu nổi một cú đá của hắn.
- Làm sao mà tên tiểu tử đó lại lợi hại như vậy?
Tròng mắt Phúc Thiểu thiếu chút nữa là rơi ra ngoài, ngơ ngác nhìn chằm chằm Trương Đại Thiểu, mãi một lúc lâu sau vẫn không thể tin được những gì vừa diễn ra trước mắt.
Lúc này trong lòng Phúc Thiểu đầy khiếp sợ, thậm chí quên cả việc mình vừa bị Trương Đại Thiểu đánh.
- Tứ Thiểu, không phải là mày muốn ném tao ra ngoài sao?
Trương Đại Thiểu giễu cợt nói, trong khi đó Tứ Thiểu đứng ngây người.
- Thủ hạ của mày đều bị tao đánh ngã rồi, mày có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1406959/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.