- Những người này đều là do tụi mày đánh ngã sao?
Nhìn một người còn sót lại, Bản Thốn, một thanh niên thoạt nhìn có vẻ nhiều kinh nghiệm đi đến trước mặt Trương Đại Thiểu, sắc mặt nghiêm trọng hỏi Trương Đại Thiểu.
Hắn liếc mắt nhìn Trương Đại Thiểu và Trịnh Thiểu Minh bên trong, nhưng chú ý nhiều hơn đến Trương Đại Thiểu.
Bị mười mấy khẩu súng chỉa vào đầu, Trương Đại Thiểu không thèm chớp mắt lấy một cái, giống như là không nhìn thấy gì, chỉ gật đầu mà thôi.
Bản Thốn hơi bất ngờ, hắn chưa gặp qua ai to gan lớn mật như vậy cả, trong tình huống như thế này là lại không xem ai ra gì, đây là lần đầu tiên mà họ gặp phải người như vậy.
Bản Thốn biết lần này mình đụng phải một khúc gỗ cứng rồi.
- Đưa đi!
Bản Thốn không nói gì thêm, vung cánh tay lên, áp giải hai người Trương Đại Thiểu lên một cái du thuyền.
Còn tàu chở khách kia thì có người đến lái đi.
Du thuyền lao vút đi trên mặt biển, bọt nước văng lên rất cao, Trương Đại Thiểu đứng ngạo nghễ, còn Trịnh Thiểu Minh lúc nãy thì có chút căng thẳng, dù sao hắn cũng là cậu ấm của một đại gia tộc, trước giờ chưa gặp phải tình huống này bao giờ, tuy nhiên bây giờ cũng đã bình tĩnh lại.
- Các người là người của Long lão đại?
Bỗng nhiên Trương Đại Thiểu mở miệng hỏi.
Sắc mặt Bản Thốn không thay đổi, nhìn qua Trương Đại Thiểu:
- Đúng vậy, đây là bến tàu của Long lão đại, nhiều năm qua người dám gây chuyện ở bến tàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1406949/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.