Trong phòng thẩm vấn, Trương Đại Thiểu giống như đại gia dựa đầu vào ghế, hai chân gác lên bàn.
Đối diện với hắn là Lưu Ba đang méo mặt, ông lớn này vừa mới đi ra sao lại vào đây nhanh như vậy, lại xông vào câu lạc bộ để đánh nhau với Tứ Thiểu Hoàng Hải Thiên, rốt cuộc ông lớn này có bao nhiêu lá gan vậy?
Tuy nhiên lúc này Lưu Ba không dám chiếu cố quá nhiều cho Trương Đại Thiểu mà chỉ ngoan ngoãn không dám mạo phạm đến hắn vì lúc này có Hoàng Hải Thiên đứng bên cạnh.
- Họ tên?
Lưu Ba hỏi han với thái độ thân thiện giống như một cô gái mới lớn biết ngượng ngùng.
Trương Đại Thiểu vẫn đang nhắm mắt lại nghỉ ngơi hình như không nghe thấy.
- Trương, Trương Thiên, xin hỏi họ tên của anh là gì?
-...........
Trương Đại Thiểu hình như đã ngủ rồi.
- Này, tỉnh dậy đi.....
Hoàng Hải Thiên đứng bên cạnh xem thấy có điều gì đó không đúng, ở Cục Cảnh sát này thì Lưu Ba nổi tiếng là người có lòng dạ độc ác, sao hôm nay lại biến thành một con mèo hiên lành vậy, ngay cả cách nói chuyện cũng không dám nói lớn, tức giận cũng không dám quát mắng.
Đập mạnh xuống bàn, Hoàng Hải Thiên trừng mắt quát lớn:
- Ông đang làm cái gì vậy Phì Ba? Nó là phạm nhân hay là ông nội của ông vậy hả?
- Trương Thiên, tao khuyên mày nên ngoan ngoãn một chút, dám đánh tao thì cả đời này đừng bao giờ nghĩ đến chuyện ra ngoài.
Hoàng Hải Thiên cười đắc ý, sung sướng khi thấy Trương Đại Thiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1406942/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.