Mã Tiểu Duệ đứng trong đám người mở to mắt, che miệng nhìn Chu Thế Dương mặt đây máu, cả người đầy bụi ảo não đi thay quần áo, rồi lại nhìn Giang Nguyên nhảy xuống từ Tế Thế Đỉnh, không biết nên nói cái gì.
Đường đường là Thiên y sư uy nghiêm hiển hách, nếu ai dám bất kính sẽ bị xử phạt. Bây giờ lại bị đánh thành bộ dạng này trong viện, lại chỉ dám quăng ra một câu độc ác rồi bỏ đi.
- Cái này... Tiểu Duệ, vừa rồi là Giang Nguyên đánh Thiên y sư Chu Thế Dương sao?
Vương Mịch kéo tay Mã Tiểu Duệ, hỏi.
- Đương nhiên rồi. Cô không nhìn thấy sao? Vừa rồi Chu Thế Dương đã bị đánh tơi tả, hơn nữa mặt đầy máu, nhất định là bị Giang Nguyên đánh vào mặt Đánh thật là đã.
Mã Tiểu Duệ ở một bên giơ quả đấm, hưng phấn nói:
- Đã sớm nhìn ông ta không vừa mắt. Tôi cũng muốn lên cho ông ta hai quả đấm.
- Suỵt, nhỏ tiếng một chút.
Thấy ánh mắt quỷ dị của người bên cạnh nhìn sang, Vương Mịch không khỏi kéo tay Mã Tiểu Duệ, nhỏ giọng nhắc nhở.
- Haha, đùa thôi, đùa thôi.
Thấy mọi người nhìn mình chằm chằm, gương mặt Mã Tiểu Duệ đỏ lên, vội vàng thu hồi quả đấm, cười khan hai tiếng.
Giang Nguyên dám đánh Thiên y sư, mặc dù rất nhiều người cảm thấy hả giận trong lòng, nhưng cấp. bậc ở Thiên Y Viện rất sâm nghiêm, không ai dám bất kính đối với y sư, chứ đừng nói chỉ đến Thiên y sư. Người ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3562931/chuong-1167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.