- Nhiều nhất tôi cũng chỉ giữ được hai mươi lăm năm. Trong hai mươi lăm năm này, tôi sẽ dốc lòng nâng đỡ cậu ấy. Hai mươi lắm năm sau, sẽ do Minh Vũ tiếp quản. Đến lúc đó, bất luận tuổi tác hay là tư lịch, hết thảy đều vừa đủ. Có Tế Thế Đỉnh, cậu ấy có là y sư nhất phẩm hoặc thiên y sư đều có thể tiến vào hội Viện ủy. Đến lúc đó, ít nhất cũng bài danh thứ hai.
Chu Thế Dương đưa ra lời hứa hẹn với Hồ Quang Dương. Ông tin rằng Hồ Quang Dương không phải là người thiển cận. Dù sao, Hồ Minh Vũ muốn tranh được vị trí chủ đỉnh, thật sự là quá khó khăn. Đưa ra phương án như thế, ông không tin rằng Hồ Quang Dương sẽ không đồng ý. Dù sao hai lắm năm sau, Hồ Minh Vũ cũng chỉ mới năm lăm, năm sáu tuổi. Địa vị của Chu Thế Dương ông cũng đã cao hơn, chiếu cố Hồ Minh Vũ sẽ càng nhiều. Cả đôi bên đều cùng có lợi
Hồ Quang Dương nghe Chu Thế Dương nói xong, gương mặt không chút biểu tình, chỉ im lặng một chút rồi ngẩng đầu nói:
- Như thế còn chưa đủ.
- Chưa đủ?
Trong lòng Chu Thế Dương có chút căng thẳng, sau đó cười nói:
- Không biết Hồ trưởng lão.
- Ba khối Minh Dương đan.
Hồ Quang Dương lãnh đạm nói:
- Nếu Hồ Minh Vũ của tôi không lấy được vị trí chủ đỉnh, như vậy phải có Minh Dương đan, để nó có thể tiến cao hơn một tầng.
- Minh Dương đan?
Nghe xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3557830/chuong-1149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.