Phần mộ cách cây đại thụ không xa
Gió nhẹ nhàng thổi qua, khiến cho cành lá lay động, phát ra tiếng xào xạt.
Phần mộ vẫn không có gì khác thường so với mười ngày trước. Điều khác biệt duy nhất là trên mộ đã mọc vài cọng cỏ màu xanh.
Lại một trận gió thối qua, nhẹ nhàng thối lay mấy cọng cỏ, sau đó lại trở nên im ẳng như cũ.
Ở con sông cách đó khá xa, Từ Thanh Linh một lần nữa xuất hiện, đi theo đẳng sau là một nhóm người.
- Thanh Linh tiểu thư, chúng ta bắt đầu thôi.
Người đàn ông trung niên đi đầu khom lưng nói với Từ Thanh Linh.
- Ừm. Bắt đầu đi.
Từ Thanh Linh gật đầu, những người kia liền phân thành hai nhóm. Một nhóm nhảy xuống sông, một nhóm phân biệt tìm kiếm theo dọc hai bờ sông. Chỉ còn lại hai cô gái đi cùng với Từ Thanh Linh.
- Thanh Linh tiểu thư, người của Thiên Y Viện đã tìm kiếm qua nơi này, chúng ta cũng không có hy vọng quá lớn.
Một cô gái cẩn thận nói với Từ Thanh Linh.
- Từ Thanh Linh gật đầu, thở dài nói
- Ngư tỷ, em biết. Nhưng em cũng chỉ muốn làm. hết sức mình mà thôi.
- Ừm.
Cô gái thở phào nhẹ nhõm:
- Bây giờ chúng ta vẫn chưa tra ra là ai đã tập kích Giang Nguyên. Lần này hy vọng sẽ tìm được một chút dấu vết.
Nghe xong, sắc mặt Từ Thanh Linh lạnh lại:
- Sư phụ không phải nói rất có thể là bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3557828/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.