Nhìn bóng người đột nhiên xuất hiện, mọi người liền sửng sốt. Ngay cả Lý đại đầu cũng giật mình, nhưng sau đó lại bật cười
- Chà, tôi còn tưởng là ai. Thì ra là thẳng nhãi con này đã trở về.
Nói đến đây, ánh mắt của Lý đại đầu lạnh lại
- Không lo học, chạy về muốn chết hả? Mau cút ngay cho lão tử. Nếu không, tôi thu thập cả hai người cùng một lúc bây giờ.
- Mẹ kiếp, Lý đại đầu, anh đừng ỷ nhiều người mà ăn hiếp người khác. Chờ anh tôi trở về, anh ấy sẽ chặt đứt hai chân của anh.
Cậu thiếu niên nằm chặt cây cuốc, nghiến răng nói với Lý đại đầu cao hơn mình cả một cái đầu.
- Hắc, anh của cậu? Cậu đang năm mơ à? Bây giờ nó chết ở đâu còn không biết. Nếu không, nó đã sớm về nhà rồi.
Lý đại đầu nhe răng cười, căm cái xẻng dưới đất chỉ vào cậu thiếu niên:
- Mau tránh ra cho lão tử. Nếu không, biết hậu quả đấy.
Nhìn Lý đại đầu cầm xẻng uy hiếp một thiếu niên, người vây xem rốt cuộc nhịn không được lên tiếng
- Lý đại đầu, Tiểu Giang chỉ là một đứa bé, anh khi dễ nó làm gì?
- Thì thế nào? Hay để tôi khi dễ anh?
Lý đại đầu quay sang quát lớn, khiến người vừa lên tiếng sợ đến rụt cổ lại, không dám nói nữa.
Người phụ nữ trung niên ôm lấy cánh tay cậu thiếu niên, hớt hải nói
- Tiểu Giang, đừng xằng bậy. Lý đại đầu không dễ chọc đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3557675/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.