- Giang Nguyên thay mặt đứa con bất hiếu Chí Hùng, dập đầu với hai bác.
Giang Nguyên nhìn hai ông bà cụ khuôn mặt đầy đau lòng và căng thẳng, lòng tràn đầy khao khát được gặp người nhà của mình, nhìn vẻ già nua trên dung nhan của họ, nhìn mái tóc hoa râm và tấm lưng còng đã không thể đứng thắng lên được kia liền cần môi một cái. Hai dòng lệ nóng cuối cùng cũng không nén được nữa, chậm rãi chảy xuống theo gò má.
Giang Nguyên há miệng định nói gì đó, nhưng hắn phát hiện mình chẳng thể nói được gì. Hắn thật sự không cách nào đem những tin tức kia nói ra khỏi miệng. Hắn mím chặt môi, đứng thẳng người, hai tay chậm rãi tháo mũ lính xuống, ôm trong tay, "thụp” một tiếng quỳ sụp xuống đất, "bốp bốp bốp” dập mạnh đầu ba cái.
Hai ông bà cụ nhìn bóng người cao ngất quỳ trước mặt dập đầu mạnh ba cái thì sắc mặt cứng đờ. Sau đó, bà cụ khóc thất thanh thành tiếng.
Cha Lâm lưng còng đứng ở đó, mặt dù sắc mặt hơi ảm đạm nhưng vẫn bình tĩnh hơn mẹ Lâm. Ông đưa tay khẽ vuốt tay người bạn già của mình, nhẹ nhàng vỗ hai cái bày tỏ trấn an. Lúc này ông mới nhìn về phía Giang Nguyên đang quỳ dưới đất. Ông nhìn gương mặt tràn đầy lệ nóng cùng đôi mắt ứng đỏ của Giang Nguyên, gật đầu một cái. Sau đó ông dùng sức gõ cây gậy trong tay, trầm giọng hỏi:
- Thằng nhỏ nhà tôi, có làm mất thể diện quốc gia không?
Giang Nguyên mím chặt môi, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3557672/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.