Sáng sớm, cùng với những tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng len qua cửa sổ chiếu lên khuôn mặt Giang Nguyên, chân mày Giang Nguyên lúc này mới lơ đăng nhíu lại một cái, sau khi hàng lông dì dài khẽ rung lên hai cái thì mới từ từ mở mắt
Giang Nguyên đưa tay nhẹ nhàng dụi mắt một cái, khế cau mày, thoáng nhớ lại mấy mảnh kí ức hồn loạn trong đầu, nhẹ nhàng thở dài.
Mấy ngày nay, hắn luôn tìm trong ký ức những tình huống khi chủ nhân đời đầu của đỉnh Tân Vĩnh Nghĩa luyện chế Tể Thế Đinh. Vì nhìn tình hình trước mắt, muốn tìm lại nắp của Tể Thế Đỉnh, trên căn bản là không thể. Vậy cách duy nhất đó là luyện chế lại một cái nắp mới.
Nắp đỉnh mới, chỉ căn có thế tìm được những nguyên liệu luyện chế năm đó, với năng lực của Thiên Y viện, muốn sao chép lại cũng không phải quá khó khăn. Mặc dù nó không thể đạt được hiệu quả như nắp đỉnh nguyên trạng, nhưng chỉ cần luyện được một cái không quá khác biệt lắm, cộng thêm thân đỉnh ở đây, Giang Nguyên đoán chỉ cần có chủ đỉnh là mình đây nữa, hiệu quả luyện đan của Tế Thế Đinh cũng sẽ.
không kém quá.
Cho nên, mấy ngày nay trên cơ bản hắn đều đang nghiên cứu những mảnh vỡ ký ức liên quan đến chuyện luyện chế đại đỉnh này. Có điều, những mảnh ký ức này thật sự quá rối rắm, muốn sắp xếp toàn bộ không hề dễ dàng, muốn tìm từ trong đó phần nắp đỉnh càng chẳng dễ dàng gì. Có điều cũng còn may,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3545154/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.