Thiên y sư Từ Khải Liễu không lên tiếng. Mặc dù các thành viên hội Viện ủy chung quanh cũng cau mày, nhưng tất nhiên cũng không ai lên tiếng, mặc cho Giang Nguyên đem dược liệu bỏ vào trong đại đỉnh.
Dược liệu còn lại cũng không còn nhiều. Bởi vì dược liệu trân quý nhất thì đã bỏ vào, còn lại cũng chỉ là hai loại dược liệu trung phẩm. Tuy nói cũng quý nhưng so với các thành viên đang ngồi ở đây thì cũng không tính là gì. Người cảm thấy đau lòng cũng chỉ có 'Đào Cường đang hỗ trợ Giang Nguyên. Đối với người có cấp bậc như y mà nói, mỗi một loại dược liệu đều cực kỳ trân quý.
Tuy lò luyện đan này xem như thất bại, từ gương mặt của các thành viên hội Viện ủy và Hồ Quang Dương là có thể nhìn ra, nhưng dường như Giang Nguyên vẫn chưa nhận ra, chỉ nhìn chăm chăm vào lò đan, thỉnh thoảng yêu cầu Đào Cường tăng giảm hỏa lực
Mùi thuốc vẫn thơm nhưng dường như nhạt hơn so với lúc ban đầu vài phần. Tuy vậy, Giang Nguyên vẫn không một chứt thả lỏng, chỉ ngưng thần nhìn vào đại đỉnh, thỉnh thoảng động đậy cái mũi ngửi mùi thơm từ đại đỉnh truyền ra.
- Cho 100g mật Thiên Vân Phong vào.
Cứ như vậy mà trải qua hai mươi phút, Giang Nguyên rốt cuộc hài lòng gật đầu, trầm giọng nói với Đào Cường bên cạnh.
Khi nắp đỉnh được mở ra, mùi thơm trong nháy mất tràn ngập cá căn phòng. Tất cả mọi người đều hít hít cái mũi cảm nhận mùi thơm, sau đó lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3544330/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.