- Anh tìm Tôn tỷ tỷ có chuyện gì sao?
Từ Thanh Linh cảm thấy hiếu kỳ. Giang Nguyên nhìn thấy Tôn Diệu Nguyệt giống như nhìn thấy rắn, tại sao hôm nay lại chủ động tìm Tôn Diệu Nguyệt?
- Khụ, có chút việc nhỏ, việc nhỏ thôi.
Giang Nguyên cười khan. Hẳn không muốn nói hẳn tìm Tôn Diệu Nguyệt là để cầu viện.
Nghe giọng nói nghĩ một đãng nói một nẻo của Giang Nguyên, mặc dù rất tò mò, nhưng Từ Thanh Linh cũng không hỏi nữa, đem số điện thoại của Tôn Diệu Nguyệt đọc cho Giang Nguyên.
- Chậc chậc...
- Chậc chậc chậc...
Giang Nguyên vừa mới alo, liền nghe được giọng điệu trào phúng của nữ ma đầu truyền đến:
- Chậc chậc, đúng là khó có được, khó có được.
- Hôm nay y sĩ Giang chủ động gọi điện thoại cho chẳng lẽ mặt trời mọc ở đẳng tây sao?
Giang Nguyên lại cười, giọng điệu lấy lòng:
- Xin chào Sơn Trường Đại Nhân.
- Này, anh không cảm thấy mất hết mặt mũi sao? Lần trước gặp tôi, hận không thể liều mạng với tôi ngoài mặt thì nhiệt tình nhưng bên trong thì muốn giết chết tôi, tại sao hôm nạy lại thay đổi như vậy? Hay là cảm thấy Cổ môn chúng tôi có tiền đồ hơn, định chuyển từ Thiên Y Viện sang làm môn hạ Cổ môn?
Nghe giọng nói trào phúng của Tôn Diệu Nguyệt, trán Giang Nguyên nổi đây hắc tuyến, cũng may mà hắn tự cho mình là người có thể co có thể duỗi. Nhưng lần này thật sự có việc cầu người, đành phải mất mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3516822/chuong-1058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.