Thấy Giang Nguyên đã nhân nhượng tăng lên hai lạng, ánh mắt lão đồng chí sáng lên:
- Không được, tám...
- Không được, nhiều hơn một lạng cũng không có.
Giang Nguyên bật dậy, vẻ mặt dứt khoát:
- Bảy lạng, nhiều hơn một phân cũng không có.
Nhìn vẻ mặt dứt khoát của Giang Nguyên, lão đồng chí cũng bị dao động. Xem ra bảy lạng đã là cực hạn của hắn rồi, sắc mặt mềm nhũn, đang định mở miệng đồng ý, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Ông ra giá một cân, tiểu tử này kiên quyết đưa ra nửa cân, sau đó đã thành bảy cân. Nói vậy ông vẫn bị rơi vào thế hạ phong. Hắn chỉ tăng hai lạng, còn giảm của ông đến ba lạng, ai thắng ai thua đã rõ rồi.
Thấy bị bại bởi một tên tiểu tử hỉ mũi chưa sạch, lão đồng chí không cam lòng, diện mục nghiêm lại, trầm giọng nói:
- Không được, tám lạng. Ít hơn một phân cũng không được.
- Ông...
Vốn nhìn thấy vẻ mặt có thể đồng ý của ông, đột nhiên lại thay đổi, trong lòng Giang Nguyên cười khổ. Thêm một lạng nữa, hắn xem như phá sản hoàn toàn.
Ôm ngực nói:
- Không được, bảy lạng có được không? Tám lạng tôi thật không có.
- Hắc hắc, cậu đừng có mà giả bộ. Sư phụ của cậu không phải là nhân vật đơn giản. Đừng tưởng rằng tôi không biết, mấy lá trà này có thể làm khó ông ta sao? Đừng có làm bộ đáng thương trước mặt tôi. Tám lạng, đừng nói nhiều.
Lão đồng chí thu lại chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3513862/chuong-1040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.