- Cha, Giang Nguyên kia rốt cuộc có lai lịch gì? Chẳng lẽ ngay cả cha cũng sợ nó?
Nằm trên giường bệnh, bắp đùi vẫn còn bó thạch cao treo lên cao, ánh mắt Lâm Mẫn tràn đầy không kiên nhẫn nói với cha của mình.
Thấy con trai vẫn còn nhắc đến chuyện này, sắc mặt Thị trưởng Lâm trong nháy mắt liền âm u, nói:
- Tiểu tử này không đơn giản đâu. Nhưng bây giờ. nó cũng không được yên ổn.
- Ồ? Cha nói cho con nghe đi.
Nghe được lời này, tỉnh thần Lâm Mẫn run lên, hưng phấn hỏi.
- Con không cần hỏi nhiều như vậy, sau này rồi sẽ biết
Nhìn thấy con trai của mình cao hứng, tâm trạng của Thị trưởng Lâm cũng tốt lên không ít.
Rời khỏi phòng bệnh, Thị trưởng Lâm nhìn thư ký bên cạnh, nói:
- Bảo bộ phận tuyên truyền xác nhận tình huống hiện tại. Nếu cứ duy trì trạng thái như bây giờ, tôi sẽ gửi công văn lên cấp trên công khai chuyện này, tuyệt đối không thể đem tính mạng của trăm vạn dân chúng 'Vân Giang chúng ta ra nói đùa.
- Vâng, tôi đã dặn dò bộ phận tuyên truyền giám sát tình huống chặt chẽ. Để bây giờ tôi bảo bọn họ gửi báo cáo đến cho ngài.
- Thư ký gật đầu, nói
- Tình huống hiện tại không có khả năng tốt được.
Thị trưởng Lâm tiếp tục nói:
- Hừ, như vậy là tốt rồi. Đợi đến sáng ngày mai, tôi sẽ cho đồng chí Tỉnh trưởng của chúng ta giật mình một phen. Cho dù có cấp trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3511436/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.