Giang Nguyên ngồi trong phòng khám bệnh, hết nhìn đông rồi đến nhìn tây, nhìn phòng bệnh trống không mà nhức cả trứng. Đương nhiên, hắn cũng rõ ràng tình huống của trạm y tế. Một ngày mà có mấy người bệnh đến khám đã là không tệ rồi.
Những người đến đây khám bệnh, trên cơ bản chỉ là cảm mạo bình thường, uống vài ba viên thuốc kháng sinh là ổn. Còn bệnh nghiêm trọng hơn thì chạy đến phòng khám Khánh Nguyên. Đương nhiên, còn có một số trường hợp khác bệnh không nặng không nhẹ, nhưng muốn được bảo hiểm y tế chỉ trả, cũng sẽ đến chỗ này.
Đương nhiên, con số này không nhiều. Giang Nguyên cầm bứt máy xoay xoay trong tay, nhìn phòng khám bệnh rỗng tuếch, rồi lắng tai nghe không khí yên tĩnh của hai phòng khám bên cạnh, khẽ thở dài, suy. nghĩ có chút bay đi xa.
Đại yêu nữ Tôn Diệu Nguyệt, nếu cô ta đã nói sẽ hạ độc, tất nhiên là sẽ động thủ, nhưng quan trọng là động thủ ở chỗ nào. Lúc này, Giang Nguyên đang vắt hết não để suy nghĩ.
Dựa theo phương thức của Tôn Diệu Nguyệt, quy mô lần này sẽ không nhỏ hơn so với lần trước. Có nhỏ cũng không nhỏ hơn nhiều. Bây giờ hân lại không có cách nào để phòng ngự.
Nghĩ đến đây, Giang Nguyên có chút đau đầu. Theo lý, bây giờ hẳn Tôn Diệu Nguyệt đã bắt đầu ra tay. Điều mình có thể làm là giám sát tình hình dịch bệnh xuất hiện bất thường ở các nơi. Cũng may mà hẳn đã tiến hành kiểm tra lại toàn bộ bệnh án. Chỉ cần hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3507322/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.