Giang Nguyên theo thói quen dùng tay đẩy cặp mắt kính lên, nhưng ngón tay lại rơi vào khoảng không, liền cau mày nhìn cặp mắt kính đang ở trên bàn. Lúc này hắn mới nhớ đến khi dùng cơm đã thuận tay lấy xuống.
- Giang Nguyên?
Cô gái chăm chú nhìn Giang Nguyên, ánh mắt hiện lên sự khác thường, hơn nữa đôi lông mi có chút run run, khiến cho gương mặt lãnh diễm đột nhiên động lòng người.
Nghe đối phương gọi mình, biểu hiện kinh ngạc lần ngoài ý muốn, trong lòng Giang Nguyên không khỏi run lên, âm thầm cười khổ. Cô gái đáng sợ này quả nhiên có quan hệ với hẳn. Cho dù không có quan hệ, khẳng định cũng có quen biết.
Bất đắc dĩ gật đầu, hỏi:
- Xin hỏi cô là ai?
- Tôi?
Cô gái dường như rất ít khi gặp phải vấn đề này, có chút sửng sốt, gương mặt liền hiện lên nụ cười, nói
- Bọn họ vẫn gọi tôi là Sơn Trường Đại Nhân.
- Sơn Trường? Đại nhân?
Nghe danh xưng này có chút quái lạ, Giang Nguyên mấp máy môi, gật đầu cười nói:
- Sơn Trường Đại Nhân, chào cô.
- Chào anh.
Sơn Trường Đại Nhân gật đầu, nói:
- Món ăn ở đây không tệ lầm, thiếu chút nữa là bị phá hỏng rồi.
Nhìn Sơn Trường Đại Nhân quay trở lại chỗ ngồi cách đó không xa, Giang Nguyên ngẩn người. Thì ra đối phương bước ra chỉ là vì bị hai người Trương Lượng và Lâm Mẫn quấy rầy.
Nghĩ như vậy, Giang Nguyên có chút buồn bực, vươn tay sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3506904/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.