Nghe nói Giang Nguyên dùng một ngàn điểm tích lũy đổi lấy hai loại dược liệu thượng phẩm.
Hai y sĩ hơn ba mươi tuổi vừa đi vừa thấp giọng nói chuyện với nhau.
- Đúng là có tiền!
Một y sĩ cảm thán nói.
Người y sĩ kia khẽ hừ một tiếng:
- Cũng chẳng phải là may mắn sao? Nhưng cũng ngu quá đi, lại dùng một ngàn điểm đổi dược liệu.
- Đúng vậy, ỷ mình nhiều tiền. Hừ.
Hai người thì thầm, gương mặt tràn đầy sự ghen ghén lẫn hâm mộ. Một năm bọn họ làm đủ loại nhiệm vụ, bất quá cũng chỉ tích lũy được ba bốn trăm điểm. Còn Giang Nguyên lần này buôn bán lời, kiếm được hơn một ngàn điểm, bằng bọn họ làm bốn năm năm. Trừ phi gặp chút may mắn nhận được nhiệm vụ lớn, nhận được mấy trăm hoặc một ngàn điểm, thì khi đó mới dám xa xỉ như Giang Nguyên.
Đương nhiên, bọn họ cũng không đem điểm tích lũy của mình đi đối dược liệu, mà là đổi những tư liệu cao cấp, hoặc đổi lấy thời gian tiến vào thư viện tư liệu Cao Cấp.
Tuy nói ai đổi gì thì đều phải giữ bí mật, nhưng người bình thường muốn nghe được tình huống như vậy cũng không phải là chuyện khó khăn. Cho nên, việc Giang Nguyên dùng hơn một ngàn điểm để đổi lấy hai loại dược liệu thượng phẩm đã được truyền khắp y sĩ chính thức và y sĩ thực tập.
'Vốn chuyện này cũng không ai chú ý lầm. Dù sao, đối với người cấp bậc y sư mà nói, một ngàn điểm cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3503978/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.