- Là một người bạn, nhất định phải đủ thành ý.
Đối với những lời này của Mã Tiểu Duệ, Giang Nguyên có chút bó tay. Hắn không có cách nào nói Mã Tiểu Duệ không phải bạn. Cho nên hẳn biết, nếu hắn còn khuyên Mã Tiểu Duệ nữa thì hẳn đã không xem cô là bạn.
Tận lực làm việc sạch sẽ một chút. Đây chính là suy nghĩ duy nhất của Giang Nguyên bây giờ.
- Chuẩn bị như thế nào rồi? Hạ độc? Hay trực tiếp giết chết?
Mã Tiểu Duệ chống cằm, hai mắt sáng rực nhìn Giang Nguyên đang lái xe bên cạnh, vẻ mặt hoàn toàn nghiêm túc.
Giang Nguyên quay đầu lại nhìn Mã Tiểu Duệ, nói:
- Việc này tạm thời còn chưa xác định. Tôi phải điều tra trước mới được.
- Ừ, nhất định phải thận trọng. Nếu mục tiêu còn chưa xác định kỹ, khi xuống tay sẽ gây ra chấn động rất lớn.
Mã Tiểu Duệ gật đầu. Tuy nói cô đã quyết định giúp Giang Nguyên, nhưng nếu có thể không động thủ thì tốt hơn. Bởi vì phân lượng của mục tiêu Giang Nguyên rất kinh người. Cho dù cô có thể ÿ vào Thiên Y Viện, nhưng những chuyện như vậy cũng là tối kiêng.
- Đến rồi
Giang Nguyên đậu xe bên đường, nhìn doanh trại khổng lồ cách đó không xa.
Mã Tiểu Duệ nhìn theo ánh mắt của Giang Nguyên, thở hắt ra, ánh mắt ngưng trọng.
Ban đêm, hai bóng người bay qua hàng rào, chui vào trong đêm tối.
- Làm sao bây giờ? Đi bên kia? Anh có biết hướng không?
- Không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3498680/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.