Đi ngang qua Thiên Y Viện mà không vào thì khó coi.
Mặc dù Giang Nguyên không muốn trở về, nhưng từ Kim Lăng đến Tây Bắc, không thông qua viện mà muốn bí mật đến đó thì rất khó.
Cho nên, Giang Nguyên quyết định trở về đối mặt với sự phẫn nộ của sư phụ một chút
- Xin chào bác sĩ Giang.
- Bác sĩ Giang, cậu quay về rồi sao?
Trên hành lang gặp các y sĩ kiến tập, gương mặt tràn đầy vẻ hâm mộ và sùng kính, còn có các y sĩ chính thức, nhìn Giang Nguyên cũng rất khách khí mà bắt chuyện.
Cũng có không ít người ghen ghét. Có lẽ bọn họ cho rằng không ai phát hiện, nhưng Giang Nguyên vẫn nhạy cảm cảm nhận được ánh mắt khác thường của đối phương.
Mỉm cười chào hỏi cho qua, trong lòng Giang Nguyên hiển nhiên biết bọn họ đang ghen ghét chuyện gì.
Trước kia hắn còn không biết người của Cổ môn là ai, nhưng bây giờ thì hẳn biết rất rõ, giết một người của Cổ môn sẽ có ý nghĩa như thế nào. Hơn nữa, hắn còn giúp cho Thiên Y Viện tránh được một sơ suất, công lao này sẽ được thưởng như thế nào?
Mặc dù Giang Nguyên không xác định, nhưng hắn biết phần thưởng sẽ không nhỏ. Nếu không, làm sao có thể khiến cho các đồng nghiệp ghen ghét như vậy?
Đi được một đoạn, cứ gặp mãi ánh mắt như vậy, Giang Nguyên tập mãi cũng thành quen.
Đột nhiên hắn nhìn thấy một người, sắc mặt cứng lại, bước chậm, hơi khom người nói
- Xin chào Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3495389/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.