- Nơi này là chốn công cộng, xin hãy im lặng một chút, đừng như quạ đen quấy nhiễu tỉnh thần người khác như vậy.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên, đánh tan những thanh âm đang hưng phấn, khiến cho sắc mặt Bộ trưởng Hồ và những người khác đều tối sầm.
Mọi người ngạc nhiên quay về phía người duy nhất có thể lên tiếng.
Nhìn gương mặt trẻ tuổi lạnh lùng đeo kính đen, ai nấy đều hiện lên vẻ khó coi. Những người đang ngồi đây, cho dù không phải quyền cao chức trọng thì cũng nắm trong tay thực quyền. Bất luận là người nơi khác đến chạy việc hoặc nhân viên công tác bên dưới không nịnh hót chứ?
Thật không ngờ, hôm nay lại bị một thẳng nhóc miệng còn hôi sửa dạy đời cho.
Đám người Bộ trưởng Hö liền cảm thấy hổ thẹn, còn nhân viên phục vụ bên cạnh thì sắc mặt cứng đờ, nhìn hai bên không biết nên như thế nào cho phải.
Cô nhân viên phục vụ đứng bên cạnh Giang Nguyên, sau một phút sửng sốt liền tươi cười, đang định lên tiếng, nhưng những người kia cảm thấy ông chủ của mình bị người ta sỉ nhục, là thuộc hạ, hiển nhiên là nên vì ông chủ mà ra mặt.
Gã thư ký La đứng lên, tức giận nói:
- Tên tiểu tử kia, đang nói gì vậy đó? Có biết Bộ trưởng của chúng tôi là ai không? Tại sao lại dám ăn nói kiểu như thế?
- Câm miệng, để tôi yên tĩnh một chút.
Sắc mặt Giang Nguyên có chút khó coi. Hôm nay chắc hẳn sẽ không được yên tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3495386/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.