- Không phá được sao?
Không nghe thấy thanh âm gì cả, sắc mặt Hà Quyên trầm xuống, hỏi Ngô Cường Quân.
- Không phá được. Đối phương đã có phòng bị, thiết bị của chúng ta trên cơ bản không dùng được nữa.
Ngô Cường Quân bất đắc đĩ nhún vai.
- Tên khốn kiếp này, nhất định là có chuyện. Nếu không, tại sao lại chuẩn bị máy chống nghe lén như thế?
Hà Quyên nghiến răng, vẻ mặt bất mãn nhìn về phía phòng bao của Giang Nguyên và Yukiko, thiếu chút nữa là cẳn nát hàm răng của mình.
Nhìn biểu hiện tức giận của tổ trưởng, Ngô Cường Quân vội vàng lui sang một bên, trong lòng cảm thấy buồn bực. Hôm nay, chỉ sợ không được ăn món Phật nhảy tường rồi.
- Mặc dù chúng ta thuộc về đội ngũ khác nhau, nhưng khi Michiko ở Châu Phi cũng đã chiếu cố tôi rất nhiều.
Giang Nguyên căm cái chén nhỏ nhấp một ngụm canh, lãnh đạm nói:
- 8au đó mục tiêu xuất hiện, tất cả mọi người đều đuổi theo, nhưng chỉ có đội ngũ của cô ấy đuổi theo có một ngày rồi biến mất. Không ai biết bọn họ đi đâu. Đương nhiên, lúc ấy cũng không ai chú ý đến, tất cả đều tập trung vào một mục tiêu.
- 8au đó không lâu, tôi cũng trở về nước, và từ đó không gặp cô ấy nữa.
Sau khí nhấp xong ngụm cuối cùng trong chén, Giang Nguyên buông cái chén xuống, nhìn Yukiko đang
tập trung nghe hẳn nói:
- Tôi có nhờ bạn bè bên kia điều tra giúp. Tin tức mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3493677/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.