Nhìn Giang Nguyên bước từ bên trong ra, Tuyên Tử Nguyệt chờ bên ngoài cũng cảm thấy khẩn trương:
- Tỉnh huống Tiểu Bảo như thế nào rồi? Bây giờ. chúng ta đi thăm nó được không?
- Tình huống tạm thời ổn định
Giang Nguyên mỉm cười, ý bảo Tuyên Tử Nguyệt cứ yên tâm
- Nào, bây giờ chúng ta sang bên đó thăm nó.
Trong phòng làm việc bên cạnh có hai vị bác sĩ đang ngồi, nghe hai người Giang Nguyên nói chuyện, người bước nhanh ra, nói với Giang Nguyên:
- Chủ nhiệm Giang, Tiếu Bảo ở đẳng trước, để tôi dẫn cậu đến đó.
- Vâng, cảm ơn anh, bác sĩ Đường.
Giang Nguyên nhìn thẻ nhân viên trước ngực vị bác sĩ, cười nói.
- Đừng khách sáo, đừng khách sáo.
Bác sĩ Đường mỉm cười, sau đó dẫn hai người đi về phía trước.
Xuyên qua tấm kính thủy tỉnh, Giang Nguyên có thể nhìn thấy được Tiểu Bảo đang nằm trên giường bệnh, trên mặt đeo mặt nạ oxy. Bên cạnh có một người mặc đồ phòng hộ, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn màn hình theo dõi rồi ghi chép lại.
Nhìn gương mặt đỏ bừng của Tiểu Bảo, tim Giang Nguyên có chút quặn thắt, sau đó bước đến trước cửa, nhẹ nhàng nhấn nút.
- Vào đi.
Bước vào phòng khử trùng, Giang Nguyên mỉm cười vẫy tay với Tuyên Tử Nguyệt.
Tuyên Tử Nguyệt tò mò nhìn căn phòng nhỏ hẹp trước mặt, sau đó bước theo Giang Nguyên vào trong, rồi cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại.
Nhìn vẻ mặt nghỉ hoặc của Tuyên Tử Nguyệt, Giang Nguyên mim cười giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3475513/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.