Vương Mịch và Mã Tiểu Duệ biết rất rõ, bây giờ rất nhiều người chú ý đến Giang Nguyên. Ít nhất là có một số y sư đang cảm thấy rất hứng thú với hắn. Nhưng bây giờ vẫn còn kiêng kỵ thân phận y sĩ chính thức của Giang Nguyên trong viện, lại còn là đệ tử của La y sư.
Nếu năng lực tự khỏi của Giang Nguyên bị lan truyền rộng rãi ra ngoài, sẽ có rất nhiều y sư, thậm chỉ là Thiên y sư sẽ có hứng thú với hẳn. Đến lúc đó chỉ sợ sẽ phiền phức hơn nữa.
Cho nên, nghe La y sư nói như vậy, hai người liền gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Gần một tiếng sau, nồng độ thuốc trong máu Giang Nguyên chỉ còn lưu lại một chút. Tốc độ này khiến cho ba người kinh hãi không thôi.
Thuốc mê do Mã Tiểu Duệ tự mình điều chế cũng đã được bài tiết ra ngoài. Bình thường thuốc gây ảo giác thì sẽ mất ba tiếng để tiến hành tan rã trong cơ thể người, còn thuốc gây cuồng bạo thì lâu đến năm tiếng.
Nói cách khác, trong tình huống bình thường, muốn đào thải thuốc gây ảo giác ra ngoài cơ thể, nhất định phải mất đến sáu tiếng. Còn thuốc gây cuồng bạo thì mất đến mười mấy tiếng. Cho dù dùng rất nhiều thuốc lợi tiểu và thuốc chống co bóp để thúc đấy tốc độ đảo thải cũng phải mất từ ba đến năm tiếng.
Nhưng bây giờ chưa đến một tiếng, toàn bộ thuốc trong cơ thể Giang Nguyên trên cơ bản đã đảo thải gần hết. Tốc độ này quả thật rất kinh người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3475501/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.