- Bắt đầu rồi!
Trong mắt Liêu Dương lóe lên tia đắc ý, nhìn Tôn Nghị phía đối diện nói
- Sao? Tôi nói Lý phán quan sẽ ra tay mà!
- Một viên Vân Cực Đan, nếu đổi lại là tôi, e là cũng sẽ động lòng!
Tôn Nghị nghe thấy Lý phán quan ra tay thì trên mặt cũng lộ vẻ vui mừng, nhưng vẫn thoáng chút lo lắng, cười nói:
- Có điều viên Vân Cực Đan cũng không phải chuyện đơn giản!
- Một viên Vân Cực Đan có gì mà đơn giản với không đơn giản? Chẳng lẽ chúng ta mà không kiếm ra được sao? Nên biết lấy một viên Vân Cực Đan đổi lại thẳng vụ cá cược lần này vẫn rất đáng. Cậu thử nghĩ xem, nếu thắng, thứ chúng ta muốn sẽ về tay, đừng nói một viên Vân Cực Đan, cho dù ba viên cũng chẳng đáng là gì!
Liêu Dương lạnh lùng cười nói:
- Có thứ này đến lúc đó cậu có thể nghĩ xem có ích chừng nào!
- Ừm, đương nhiên. Nếu không vì cái này, tôi cũng không mạo hiểm như vậy. Nên biết lần này nếu thật sự xảy ra vấn đề hai chúng ta không ai thoát được đâu.
Tôn Nghị hừ giọng nói
- Yên tâm, chỉ dùng chút thuốc điên cuồng thôi mà, cũng có ảnh hưởng gì lớn đâu. Lý phán quan đó đâu có ngu. Nếu lão mà để chuyện này xảy ra vấn đề. mới là lạ ấy.
Liêu Dương tràn đầy tự tin nói.
Liêu Dương vừa nói vừa nghĩ đến tình hình thắng nhãi kia sau khi tính thần suy sụp, trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3475485/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.