- Cái gì? Giang Nguyên vẫn không có phản ứng gì? Đèn đỏ vẫn sáng?
Lại một ngày nữa trôi qua, Liêu Dương và Tôn Nghị lại ngồi chung với nhau, nghe người bên dưới truyền tin đến, hai mặt nhìn nhau.
Liêu Dương hơi khó tin nhìn đàn em của mình, kinh ngạc nói:
- Đèn sáng cả một ngày, vậy mà Giang Nguyên vẫn không sao?
- Không... nghe tin bên Phòng sám hối truyền về, Giang Nguyên vẫn ngồi yên ở đó...
Tên đàn em Y sĩ thực tập kia cười nói:
- Anh Dương, nghe nói Lý phán quan cả đêm hôm qua cũng không về nghỉ ngơi, cũng ngồi ở văn phòng.
Liêu Dương và Tôn Nghị nghe thấy lời này hai chân mày liền nhíu lại. bản thân Lý phán quan đã ngồi cả một đêm, vậy mà Giang Nguyên lại không việc gì.
Sau khi hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, Liêu Dương gật đầu với Y sĩ thực tập kia, nói
- Được rồi... Cậu chú ý chặt bên đó, có chuyện gì nhanh chóng báo lại cho tôi!
- Vâng, anh Dương.
Tôn Nghị nhìn thấy gã đàn em bước ra khỏi cửa liền căng thắng nhìn Liêu Dương, nói:
- Giờ phải làm sao đây? Lý phán quan kia cũng hết cách với Giang Nguyên rồi...
Lúc này Liêu Dương cũng trầm mặc, sắc mặt âm trầm một lúc rồi ngẩng đầu nhìn Tôn Nghị phía đối diện, nói:
- Chúng ta đưa ít thuốc cho Lý phán quan đi.
- Cái gì?
Tôn Nghị nhìn chằm chằm Liêu Dương, kinh ngạc nói:
- Cậu điên à... như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3475483/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.