Nhìn chàng thanh niên căm trường đao cúi đầu nhầm mắt, mọi người đều ngừng hô hấp, chờ đối phương xông trận.
Giang Nguyên nhắm mắt, hô hấp càng lúc càng nhẹ, điều chỉnh trạng thái đến mức thư giãn nhất, sau đó yên lặng để bản thân tiến vào trạng thái Minh Không.
Giang Nguyên cúi đầu nhâm mắt đứng mười mấy giây vẫn không có phản ứng, những người vây quanh bắt đầu bàn tán.
- Không phải Giang Nguyên sợ rồi chứ?
Một người chắc đi theo trưởng bối của mình đến góp vui quay sang nói với cô gái bên cạnh.
Cô gái bên cạnh khẽ cau mày, thấp giọng nói:
- Hắn không thể nào. Hôm nay có người ở Thiên Y Viện, nhiều nhất cũng chỉ bị thương thôi. Tề gia không đám ra tay quá nặng với anh ta đâu.
Nói đến đây, cô gái dừng lại một chút rồi liếc mắt nhìn Giang Nguyên, do dự một lát rồi nói:
- Nhìn khí thế của anh ta, nhất định không phải là sợ.
- Nhưng cô nhìn biểu hiện của anh ta bây giờ, chẳng lẽ là đang giả vờ? Nếu không thì là đang câu giờ.
Thấy Giang Nguyên vẫn không ngẩng đầu lên, chẳng khác nào đang giả vờ, cô gái này nói
- Im lặng đi.
Nghe hai người nói chuyện với nhau, một người đàn ông trung niên mái tóc hoa râm thấp giọng khiển trách.
Nghe tiếng răn dạy của người đàn ông, hai cô gái vội im lặng, sau đó quay sang nhìn Giang Nguyên.
Hai người vừa nhìn sang, vẫn nhìn thấy Giang Nguyên không hề động đậy, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3473899/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.