Giang Nguyên hơi mỉm cười đứng đó, mỉm cười cúi đầu cảm ơn những người dưới bục, trong lòng hắn cảm thấy hơi mơ hồ.
Khi hẳn nhìn đến ánh mắt của năm vị Thiên y sư nhìn hắn, trong mắt lóe lên sự ôn hòa nào đó nhưng lại nhanh chóng có chút kỳ quái. Tình huống này khiến hắn cảm thấy rất kỳ lạ. Nếu không phải hắn có thể xác nhận đây là lần đầu tiên mình gặp năm vị Thiên y sư, này, hắn sẽ thật sự cho rằng mấy vị Thiên y sư này có phải quen hẳn từ trước không.
Tiếng vỗ tay của những người bên dưới bục dừng lại. Không ít người nhìn Giang Nguyên đứng trên bục với ánh mắt hâm mộ và ghen ghét. Giờ Giang Nguyên đã có tiền đồ vô lượng. Lần này cho dù Giang Nguyên không thể vượt qua khảo hạch, nhưng hắn đã có được phong quan rất lớn. Cho dù Giang Nguyên có kém, thì chỉ e là hắn cũng có thể lăn lộn ở Thiên Y viện tốt hơn người thường nhiều.
Hầu hết những người trẻ tuổi lúc này đều thầm lầm bầm: Thằng nhãi này sẽ không qua được khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm, không qua được, chắc chẩn không qua được.
Liêu Dương và Tôn Nghị cũng chậm rãi lăm bầm như vậy. Lúc này oán niệm của hai người tương đối lớn. Từ trước đến nay, sau lưng họ có sự tồn tại của Thiên y sư, cộng thêm nẵng lực của bản thân cũng quả thật không tầm thường, cho nên luôn là nhân vật thuộc lớp nhân tài xuất trong giới trẻ.
Nhưng giờ, thấy Giang Nguyên phong quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3473849/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.