Sau khi tiễn ba người La y sư lên xe jeep quân sự, sau đó biến mất ngoài cửa, Giang Nguyên nhìn cánh tay trái của mình, thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy Giang Nguyên như vậy, Viện trưởng Lý thật ra không biết cánh tay Giang Nguyên đang bị thương, chỉ tùy ý hỏi:
- Chủ nhiệm Giang, vị La lão này không biết là...
Giang Nguyên cười lắc đầu:
- Thân phận La lão không tiện nói ra, nhưng bọn họ. rất mạnh.
- Rất mạnh?
Viện trưởng Lý ngẩn người, sau đó gật đầu, cũng không hỏi nữa. Là Viện trưởng của nh viện quân đội, ông hiển nhiên biết được có một vài thứ ông có thể biết, nhưng có vài thứ không phải ông có thể biết được.
Rất nhanh mấy ngày trôi qua. Bác sĩ Đào cũng đã chậm rãi khôi phục, bắt đầu quay về làm việc.
Mặc dù bác sĩ Đào đã tiếp nhận lại công việc, nhưng Chủ nhiệm Triệu cũng không giao nhiệm vụ kiểm tra phòng lại cho Giang Nguyên. Giang Nguyên một lần nữa trở nên nhàn nhã.
Bên học viện quân y, bởi vì đã gần đến tết, rất nhiều sinh viên đều háo hức muốn về quê thăm gia đình.
Mắt thấy chỉ còn ba bốn ngày nữa sẽ đến lễ mừng năm mới, Chủ nhiệm Triệu dù sao cũng là người có tình. Bọn họ trên cơ bản đều là người Bắc Kinh, thấy bác sĩ Đào đã trở về tiếp nhận lại công việc, liền nói:
- Bác sĩ Giang, mấy ngày vừa qua vất vả cho cậu rồi. Sắp đến tết, nếu cậu muốn về nhà thì ngày mai có thể trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410453/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.