Hắn có bản lãnh hay không, chính bản thân hắn cũng không rõ. Dù sao Thiên Y Viện là một nơi rất thần bí, khiến cho Giang Nguyên vốn vô cùng tự tin cũng bắt đầu có chút hồi hộp.
Vương Mịch rất nhanh rút dụng cụ lấy máu từ trong rương ra.
Thấy đối phương chuẩn bị đầy đủ, Giang Nguyên cười khổ trong lòng. Xem ra La y sư tìm hän chính là muốn lấy máu của hắn.
Nhưng Giang Nguyên đúng là cam tâm tình nguyện. Dù sao cứ để cho La y sư lấy, còn có tìm được cái gì hay không thì không liên quan đến hắn.
Giang Nguyên rất hợp tác mà vén tay áo lên.
Vương Mịch nhanh chóng găm kim vào mạch máu Giang Nguyên. Giang Nguyên cũng không cảm giác có gì đau đớn, lập tức khen ngợi một câu:
- Thủ pháp của bác sĩ Vương thật là giỏi.
Nghe Giang Nguyên khen, Vương Mịch chỉ mỉm cười.
Hơn mười phút đồng hồ, rất nhanh đã lấy được một bịch máu. Tôn Nghị vội mở cái hòm đông lạnh cao cấp, cẩn thận bỏ bịch máu vào.
Vương Mịch lại giúp Giang Nguyên cầm máu. Sau khi dùng băng cá nhân dán lại miệng kim tiêm, cô lại lấy ra một bộ dụng cụ giải phẫu.
- Bác sĩ Giang, lấy ở cánh tay trước hay là...
Đeo bao tay vào, Vương Mịch mỉm cười hỏi Giang Nguyên.
Giang Nguyên cúi đầu nhìn miếng băng dán nơi cánh †ay của mình, cười nói:
- Vậy thì lấy ở cánh tay đi.
Tiện tay vén áo lên lần nữa, duỗi thẳng lên trên bàn, nhìn Vương Mịch lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410451/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.