- Chào buổi sáng.
- Chào buổi sáng Chủ nhiệm Giang.
Khi bước vào bệnh viện, hắn cảm thấy không khí hôm nay rất lạ. Lần đầu tiên Giang Nguyên nhận được những lời chào hỏi nhiệt tình từ các nhân viên. Dọc đường đi, chỉ cần là mặc đồng phục bác sĩ hoặc quân trang, ai nấy đều nhiệt tình đến cực điểm mà chào hỏi hắn.
- A, chào buổi sáng, mọi người.
Sau khi bước vào khoa Chấn thương chỉnh hình, gặp gỡ các bác sĩ y tá quen thuộc, không khí dễ thở hơn nhiều.
- Chủ nhiệm, tình huống của bác sĩ Đào và Lô Cường như thế nào rồi?
Sau khi mặc áo blouse vào, Giang Nguyên đến phòng làm việc của Chủ nhiệm Triệu.
- Ồ, Giang Nguyên đến rồi à?
Chủ nhiệm Triệu cười nói:
- Cũng không có gì, đang ở trong phòng săn sóc đặc biệt, tạm thời ổn định. Lô Cường cũng đã tỉnh lại rồi. - Vậy là tốt rồi.
Nghe được lời này, mặc dù đã sớm xác nhận hai người đã không còn vấn đề gì lớn, nhưng Giang Nguyên vẫn thở phào nhẹ nhõm. Cho rằng không có việc gì và biết không có việc gì là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Giang Nguyên suy nghĩ một chút rồi cười nói:
- Nếu bác sĩ Đào nằm viện, bệnh nhân của chị ấy tạm thời cứ giao cho tôi tiếp quản.
- Nhưng có làm phiền cậu lắm không?
Chủ nhiệm Triệu sửng sốt, thật không ngờ Giang Nguyên lại chủ động đề xuất việc này.
Giang Nguyên cười nói:
- Không sao đâu. Dù sao buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410432/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.