- Tôi nghe y tá nói, khi bác sĩ Giang vọt vào, nhiều nhất cũng chỉ có mười giây đã gọi người vào cứu giúp rồi.
Nghe được lời này, Từ Hiểu Linh bên cạnh cũng lên tiếng:
- Đúng vậy, lúc đó chúng tôi đang ở bên ngoài. Bác sĩ Giang vọt vào, chỉ nghe được bên trong phát ra vài tiếng vang, rồi bác sĩ Giang gọi chúng tôi vào.
Nghe Từ Hiểu Linh xác nhận, Triệu Phi Lâm tất nhiên là tin tưởng, trong lòng lại càng thêm cảm thán.
Nhưng ít nhiều cũng nhờ có bác sĩ Tiểu Giang. Nếu không có hắn, chỉ sợ Lô Cường và bác sĩ Đào đã nguy hiểm đến tính mạng rồi.
Nghe Triệu Phi Lâm thở dài, bác sĩ Hồ vội vàng nói:
- Chủ nhiệm, dù sao việc này cũng được xem là phòng vệ chính đáng, không có vấn đề gì lớn đâu.
- Tôi không lo lắng chuyện này, chỉ là cảm thán thôi.
Triệu Phi Lâm lắc đầu cười nói:
- Hơn nữa với bối cảnh phía sau của Chủ nhiệm Giang, một chút cũng không cần chúng ta lo lắng. Chỉ là tại sao những người này lại đến giết bác sĩ Đào?
- Bọn họ...có một người là do tôi phẫu thuật.
Lúc này, bác sĩ Đào đang nằm trên cáng cứu thương đột nhiên lên tiếng.
- Bác sĩ Đào, cô khỏe chưa?
Nghe giọng của bác sĩ Đào, Triệu Phi Lâm vội vàng hỏi.
- Tôi không sao. Lô Cường không có việc gì chứ?
Sau khi được truyền máu, sắc mặt của bác sĩ Đào đã tốt hơn.
- Không còn việc gì rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410430/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.