Trong lúc Giang Nguyên chậm rãi giảng bài trên bục, bên dưới có một sinh viên lúc thì chăm chú nhìn hắn, lúc thì cúi đầu suy nghĩ chuyện gì đó.
- Được rồi, bài học hôm nay đến đây kết thúc. Mọi người nghỉ.
Khi Giang Nguyên bước ra khỏi lớp học, sinh viên kia cũng thu dọn sách vở rồi chạy ra ngoài.
- Lâm Kỳ Phong, đi chơi bóng đi.
Hai học viên chuyên tu ôm quả bóng, cười tủm tỉm từ đằng sau đi tới, nói với Lâm Kỳ Phong.
Thấy hai người, Lâm Kỳ Phong sửng sốt một chút rồi nói:
- Thôi, hôm nay tôi còn chút chuyện, mọi người đi chơi đi.
- Không giống với phong cách thường ngày của cậu đấy.
Một người quái dị nhìn Lâm Kỳ Phong:
~ Tiểu tử cậu không phải đã nhìn trúng cô em nào rồi đấy chứ? Chẳng lẽ đi hẹn hò?
- Nói bậy cái gì thế?
Lâm Kỳ Phong đấm cho đối phương một cái, sau đó cười nói:
- Đúng là có chuyện bận mà. Ngày mai chơi. - Được, nhớ không được cho leo cây đấy nhé.
Đối phương cũng đấm cho Lâm Kỳ Phong một cái, sau đó cùng với người kia chạy về sân bóng.
Nhìn theo bóng lưng của hai người, Lâm Kỳ Phong bước về phía trước, đến một nơi yên tĩnh, nhìn thấy xung quanh không có người, liền rút điện thoại ra.
- Xin chào Trưởng phòng Hồ, tôi là Tiểu Lâm đây.
- Chuyện mà ngài bảo tôi chú ý, tôi đã quan sát rồi. Chủ nhiệm Giang đối với phương diện xử lý vết thương trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410420/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.