Lão Từ thấy vẻ chắc chắn của cảnh sát giao thông trẻ, lúc này cũng hơi hoài nghỉ, nói:
~ Trương Binh, cậu không nhìn nhầm đyá chứ? Hôm trước tôi xem truyền hình trực tiếp thấy cậu ấy vẫn còn ở. Lỗ Sơn. Sao giờ đột nhiên lại xuất hiện ở Bắc Kinh?
- Hơn nữa cậu ta sao có thể là trung tá? Tôi nhớ trong tivi nói cậu ấy mới hai mươi bốn tuổi, sang năm mới hai lăm. Làm gì có trung tá trẻ tuổi thế chứ.
Nói tới đây, rốt cuộc lão Từ không nhịn được nhìn cảnh sát giao thông trẻ nói.
- Cái này có gì lạ, từ tỉnh Xuyên bay đến Bắc Kinh chẳng qua chỉ hai tiếng đồng hồ. Hơn nữa đã hai ngày nay không thấy cậu ta ở Lỗ Sơn rồi. Có đến Bắc Kinh cũng có gì kỳ lạ đâu?
Lúc này cảnh sát giao thông trẻ Trương Binh trong mắt tràn đầy hâm mộ nói:
- Anh không thấy biển số chiếc xe cậu ta lái sao? Cậu ta có thể lái chiếc xe biển số này, bối cảnh sau lưng chẳng biết mạnh chừng nào? Lần này lộ mặt vẻ vang như vậy, lên hang trung tá cũng chẳng có gì lạ.
- Ừm. Cũng đúng!
Lúc này lão Từ cũng nhìn chiếc xe ở phía xa, nhẹ nhàng thở hắt ra, thở dài nói:
~ Có điều cho dù như thế nào, người có bối cảnh lại dám đi liều mạng, có thể thăng lên chức trung tá cũng chẳng có gì kỳ quái.
- Đúng vậy, nghe nói còn vì cứu người nhà của một người bạn của cậu ấy, cậu ấy mới chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410399/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.