🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nam sinh chuyên tu nói ra lời này, bác sĩ Đào đứng cạnh khẽ nhíu mày, sinh viên này của mình nói hơi quá.

Tuy đối diện với tình huống này, thông thường mà nói, chỉ có thể từ từ hút ra như vậy, nhưng cũng không thể nói như vậy. Khi có mặt bác sĩ cấp trên, trừ phi bác sĩ cấp trên đưa ra phán định, anh mới có thể đứng bên dựa vào phán định này để giúp đỡ. Còn trực tiếp nói ai cũng không có cách nào khác trước khi bác sĩ cấp trên chưa nói gì, như vậy là không tôn trọng bác sĩ cấp trên.

Bác sĩ Giang này tuy còn trẻ, nhưng ít nhất hiện tại hắn là Phó chủ nhiệm khoa. Nếu sinh viên này phạm sai lầm, là thầy hướng dẫn dĩ nhiên phải bù đắp một chút.

Bác sĩ Đào thấy Giang Nguyên liếc nhìn nam sinh chuyên tu kia thì vội vàng cười nói:

~ Chủ nhiệm Giang... anh xem có còn cách nào khác: không?

Giang Nguyên nghe thấy bác sĩ Đào nói vậy thì cười cười, sau đó nhìn về phía bệnh nhân:

- Thế này nhé... Tôi hút cho anh thử xem sao... Nếu có thể thành công... có lẽ có thể rút ngắn được vài ngày...

Giang Nguyên vừa nói vậy, khuôn mặt bệnh nhân lập tức vui vẻ, hưng phấn nói:

- Giang... Chủ nhiệm Giang, cảm ơn... cảm ơn. Tôi biết.. biết anh chắc chắn có cách, chắc chắn có cách... 

- Được rồi, đừng kích động... kẻo tí nữa lại thở gấp đấy...

Giang Nguyên nhìn thấy bệnh nhân hưng phấn thì bắt đầu th ở dốc liền gật đầu nhẹ, mỉm cười an ủi nói.

Bệnh nhân thì vui mừng, nhưng đám bác sĩ Đào, bác sĩ Lâm bên cạnh thì sắc mặt hơi quái dị, sau khi liếc mắt nhìn nhau, mấy người định nói lại thôi.

Trên mặt mấy sinh viên chuyên tu càng lóe lên tia cổ quái. Mặc dù năng lực kỹ thuật của họ hạn chế hơn các thầy trước mặt, nhưng họ cũng biết, tình hình thế này, dựa theo nguyên tắc điều trị, chỉ có thể thông qua dòng chảy và chậm rãi hút ra. Tình hình này gần như chưa từng nghe nói có thể hút ra...

Sau khi gật đầu với bệnh nhân, Giang Nguyên liền mỉm cười nhìn bác sĩ Đào, nói:

- Bác sĩ Đào, có ống tiêm và thuốc khử trùng iodien complex không?

-A...

Vẻ mặt bác sĩ Đào cứng lại,sau đó vẫn quay đầu nói với nam sinh chuyên tu:

- Lô Cường, em đi lấy ống tiêm và thuôc khử trùng đến cho Chủ nhiệm Giang...

- Ơ... vâng... 

Sau khi Lô Cường này sửng sốt một chút liền gật đầu, đang định ra ngoài thì đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Giang Nguyên, chần chờ một lúc, sau đó mới ngại ngùng nói:

~ Chủ nhiệm Giang... xin hỏi ống tiêm lớn chừng nào?

~ 80ml... Giang Nguyên thoáng trầm ngâm rồi nói. - Ồ... được...

Lô Cường biết ban nãy mình nói hơi quá, giờ Chủ nhiệm Giang còn nhỏ tuổi hơn mình này nói có cách khác, vậy thì mình không thể phạm thêm sai lầm gì khác. Nếu không một khi thật sự phạm thêm sai lầm thì ngay. cả cô giáo mình cũng không thể bảo vệ được mình.

Hơn nữa vị Chủ nhiệm Giang trước mặt này, ban nãy chỉ liếc nhìn anh ta một cái, trong lòng anh ta đã cảm thấy lạnh run. Lúc này Lô Cường mới phát hiện, tuy đối phương trẻ, nhưng không nói đến thân phận của hắn hiện nay, chỉ nói đến khí thế của hắn đã khiến mình không thể chống đỡ được rồi.

Bác sĩ Đào và bác sĩ Lâm thấy Lô Cường cầm ống Tiêm quay lại thì liếc mắt nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn cười thấp giọng nói với Giang Nguyên:

- Chủ nhiệm Giang.. kiểu gãy xương kèm với tổn thương phổi lồ ng ngực thế này tương đối phức tạp... tính lưu động cũng cao, nếu hút ra, chỉ e rất khó có tác dụng...

Giang Nguyên cười cười, dĩ nhiên hắn biết bác sĩ Đào đang nhắc nhở mình, có điều hắn vẫn cười nói:

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.