🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi thấy Viện trưởng Lý và bác sĩ Giang biến mất sau cánh cửa của khoa, Trung tâm chấn thương chỉnh hình lập tức vang lên tiếng bàn luận.

~ Lão Triệu... hình như có gì đó kỳ quái!

Phó chủ nhiệm Lý Kỳ Giang của Trung tâm chấn thương chỉnh hình là một bác sĩ năm mươi tư năm mươi lăm tuổi, luôn vô cùng chững chạc nhưng lần này rõ ràng khó có thể đè nén được cảm giác hoang đường và kinh ngạc trong lòng, ông cười khổ nói với Chủ nhiệm Triệu cũng chỉ nhận lệnh làm việc.

Ông không có ý kiến quá lớn đối với chàng thanh niên trẻ đột nhiên xuất hiện chia quyền với mình, vì ông hiểu rất rõ, một thanh niên đang sốt như thế này, có đến đây treo nhiều chức vụ một chút cũng chỉ để tạo ra bản lý lịch thật đẹp. Nhưng, làm thế này thì hình như hơi hoang đường quá, Trung tâm chấn thương chỉnh hình cũng được coi là một trong những khoa tỉnh túy nhất trong Bệnh viện đa khoa, thậm chí là một Trung tâm nghiên cứu chữa trị mạnh nhất trong phương diện này trong cả nước.

Chàng thanh niên này mới hơn hai mươi tuổi mà cũng dám đến treo cái danh Phó chủ nhiệm, người trong ngành nhìn thấy, thật sự là hơi buồn cười. Đặc biệt hắn còn kiêm nhiệm của Phó chủ nhiệm khoa cấp cứu chấn thương chiến tranh của Học viện y... Nên biết khoa cấp cứu chấn thương chiến tranh của Học viện y này ông và Chủ nhiệm Triệu cũng có kiêm nhiệm vị trí giáo sư, chẳng qua chỉ thỉnh thoảng dạy vài tiết. Còn chàng thanh niên này trực tiếp treo một chức Phó chủ nhiệm, làm như vậy, người của các bệnh viện và đại học y khoa khác chưa chắc đã không có ý kiến.

Lúc này Chủ nhiệm Triệu cũng đã bình tĩnh nhiều, có thể cũng đã sớm chấp nhận chuyện này, ông cười nói:

~ Lão Lý... đây là sắp xếp của cấp trên, chúng ta chỉ nghe theo là được. Dù sao tôi thấy bác sĩ Giang này cũng khiêm tốn, không phải cái loại người thích khoa tay múa chân, chúng ta cứ đối xử khách sáo một chút, những cái khác không cần quản...

Chủ nhiệm Triệu nói tới đây cũng bất đắc dĩ cười nói:

~- Còn chuyện người khác muốn nói gì thì mặc kệ họ. Dù sao mọi người vừa nhìn cũng biết, đây là lệnh của cấp trên, chỉ cần không xảy ra vấn đề gì, chúng ta cứ làm chuyện của chúng ta là được!

-Ừm... Giờ Phó Chủ nhiệm Lý cũng nghĩ vậy, vừa nghe thấy Chủ nhiệm Triệu thấy thế, hai người đều cười cười rồi gật đầu.

- Được rồi, được rồi... Mọi người trở về vị trí của mình, yên tâm làm việc đi...

Chủ nhiệm Triệu nhẹ nhàng vỗ tay nói với các bác sĩ và y tá đang tụ tập bàn luận:

- Diễm Mai và Thang Mẫn... ngày mai có lẽ bác sĩ Giang vẫn tới nữa, hai người đừng có trốn trong góc mà suy nghĩ lung tung, yên tâm làm việc đi. Khuôn mặt hai cô bây giờ như quả đào mật rồi đấy, ngày mai không cần phải trang điểm nữa đâu, cứ trực tiếp chạy đến là được...

Hai cô y tá đang ghé sát vào nhau thì thầm bị Chủ nhiệm Triệu trêu chọc như vậy thì đồng loạt kêu lên một tiếng kinh ngạc vẻ mặt đỏ hồng càng đỏ thêm, sau đó đều nũng nịu nói với Chủ nhiệm Triệu:

- Chủ nhiệm, sao chú lại nói như vậy chứ... xấu quá đi...

Sau khi nói xong, hai người vội vàng bưng khay trị liệu lên, quay đầu che giấu sắc mặt đỏ hồng của hai người, cười đùa đi về phía phòng khám.

Có điều, hai cô bên này vừa đi, di động trong túi đã reo lên.

- Ôi... Lý Diễm à... a... Đúng, là bác sĩ Giang Nguyên... đẹp trai lắm luôn... đáng tiếc là anh ấy không gỡ mũ xuống... Ừ... Ừ...

- Anh ấy tới làm gì?

~ Nói cậu biết một tin tốt, cậu đừng có ghen ty đấy. Giờ anh ấy là Phó chủ nhiệm Trung tâm bọn tớ đấy... haha... hâm mộ không.... Không sao, ngày mai anh ấy tới tớ gọi điện cho cậu, các cậu rảnh thì đến xem thử...

ừ... Giờ anh ấy sang Học viện y rồi... Nói cho. cậu biết... Anh ấy còn là Phó chủ nhiệm khoa cấp cứu chấn thương chiến tranh của Học viện y đấy... kinh ngạc không... haha....

Chủ nhiệm Triệu và Chủ nhiệm Lý nhìn hai cô bé vừa đi vừa nghe điện thoại, liên tục cười duyên thì liếc mắt nhìn nhau rồi thở dài.

Ban nãy cả hai người đều không nghĩ đến điều này. Trong bệnh viện còn rất nhiều cô bé chưa kết hon, giờ chỉ mong vị bác sĩ Giang này đừng ở chỗ mình tán tỉnh lung tung giống như trong vườn thú là tốt rồi.

Học viện y ba quân chủng nằm ở phía sau Bệnh viện đa khoa ba quân chủng, đi qua cửa sau là đến Học viện y.

Giang Nguyên vừa đi vào cánh cổng Học viện y liền cảm nhận được một không khí nghiêm tức ập đến. Hắn thầm nghĩ quả nhiên trường quân đội khác với những trường khác. Viện trưởng Lý thấy Giang Nguyên thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh với ánh mắt tò mò liên mỉm cười giới thiệu nói:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.