- Phó xã trưởng Lý?
Giang Nguyên nhíu nhíu mày, nhìn xung quanh rồi nói:
- Có lẽ phó xã trưởng Lý xuống núi rồi, trong thời gian ngắn chắc không về được, cô có chuyện gì à?
Nghe thấy phó xã trưởng Lý không có ở đây, trên khuôn mặt xinh đẹp của Vương Mịch lộ ra một tia thất
vọng, sau đó bất đắc dĩ nói:
- Tôi phải tìm mấy người hiến máu, lát nữa còn có bệnh nhân cưa chân, phải dự phòng máu.
'Thấy là chuyện này, Giang Nguyên cười nói:
- Không sao, đã giám định nhóm máu người bệnh chưa? Cô nói với tôi một tiếng là được!
- Hả!
Nhìn dáng vẻ không giống trêu đùa của Giang Nguyên, khuôn mặt với đôi môi anh đào nhỏ nhắn đáng yêu của Vương Mịch ngây ngẩn nhìn Giang Nguyên một lúc mới chần chừ nói:
- Tôi còn chưa giám định nhóm máu, tôi muốn đợi người đủ rồi thì cùng giám định!
- Không cần, bây giờ cô đi giám định đi, xem cần máu nhóm máu gì, tôi sắp xếp cho cô. Tranh thủ thời gian, bệnh nhân có thể xử lý sớm thì nhanh chóng xử lý sớm!
Giang Nguyên trầm giọng nói. Tại nơi như thế này, có thể xử lý nhanh thì cố gắng xử lý nhanh vì nếu kéo dài dẫn đến xảy ra thay đổi gì thì có lúc người bệnh vốn có thể cứu được chưa chắc đã cứu nổi.
Nghe thấy lời nói có chút dạy dỗ của Giang Nguyên, đôi mi thanh tú của Vương Mịch cũng hơi nhướng lên. Cô ta lớn như vậy rồi, từ nhỏ đều là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410322/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.