- Chuyện này... Chuyện này sao được chứ? Nhảy dù đều là lính dù chính thức. Bọn họ cũng đã được huấn luyện. Cậu... Cậu không có khả năng!
Vị thượng úy vẫn tương đối nghiêm túc này giờ rốt cục lộ vẻ mặt không biết nên khóc hay nên cười.
Giang Nguyên gật mạnh đầu, nói:
- Tôi đã từng được huấn luyện đã từng có kinh nghiệm nhảy dù... Không có vấn đề gì!
-ẤY...
Nhìn Giang Nguyên có vẻ không nói chơi, rốt cục Vương Cường nghiêm túc lại, nhìn Giang Nguyên có vẻ không tin tưởng lắm, sau đó lại lắc đầu.
- Chuyện này không thể thực hiện được. Cho dù cậu đã có kinh nghiệm nhảy dù nhưng lần này là nhảy từ trên cao năm sáu nghìn mét xuống, không giống nhảy dù bình thường... Ở độ cao như vậy, cho dù là lính dù ưu tú nhất cũng có nguy hiểm rất lớn!
Nhìn thấy vị thượng úy Vương Cường này lại lắc đầu, Giang Nguyên cắn răng, sau đó nói:
- Anh chờ tôi một chút! - Hả?!
Vương Cường ngẩn ra nhìn Giang Nguyên rút di động ra, không biết hắn muốn làm gì.
Chẳng qua Giang Nguyên cầm di động gọi hồi lâu lại vân chưa gọi được.
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Giang Nguyên, thượng úy Vương Cường bên cạnh mới cười, nói:
- Nơi này đã tới gần khu địa chấn, bị địa từ quấy nhiễu chưa tan, có ảnh hưởng nhất định, hơn nữa dùng di động thông thường rất khó kết nối!
Dứt lời, gã liền đưa tay ra chỉ, nói:
- Nếu cậu muốn gọi điện thì đến phòng thông tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410279/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.