- Vẫn còn phải tìm? Chúng ta nhiều người như vậy, tìm năm sáu ngày mới tìm được một nhánh.
Nghe nói còn phải tìm hai ba nhánh nữa, lúc này lão. Cố liền khẩn trương lên.
Nhìn bộ dạng khẩn trương của lão Cố, Giang Nguyên cười nói:
- Lão Cố, không cần lo lắng, bây giờ tôi đã biết nơi mà Mộc Long Căn có thể tồn tại. Bây giờ chúng ta đi tìm, hẳn hai ngày nữa sẽ tìm được.
- Thật sao?
Nếu không phải nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Giang Nguyên, thật đúng là không thể tin nổi.
- Đương nhiên.
Giang Nguyên nhún vai, sau đó lấy chai nước bên cạnh mở ra, nhấp một ngụm lớn, mới nhìn lão Cố, nói:
- Chú xem tôi lúc nào nói chuyện mà không chắc chắn không?
Lão Cố gật đầu đồng ý. - Được rồi, tranh thủ thời gian bắt đầu tiếp thôi.
'Vứt chai nước, Giang Nguyên đứng dậy, khiến cho. lão Cố phải giật mình.
Giang Nguyên hỏi viên phi công:
~ Anh ơi, bắt đầu từ ngọn núi này, vờn quanh vách núi phạm vi ba mươi mét.
- Cái gì?
Giang Nguyên vừa nói xong, hai viên phi công chính phụ đều sửng sốt, quay đầu ngạc nhiên nhìn Giang Nguyên. Bọn họ tưởng rằng tiếp tục đưa Giang Nguyên lên đỉnh núi, thật không ngờ Giang Nguyên lại nói như vậy.
- Khoảng cách cách vách núi năm mươi thước, giảm tốc độ bay quanh.
Giang Nguyên nhìn hai viên phi công đang sửng sốt nhìn mình, xác nhận:
- Có chuyện gì không? - Không thành vấn đề.
Nghe Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410254/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.