Ban ngày, khách du lịch đến Tây Sơn khá nhiều, nhưng buổi tối, đặc biệt trong trời đông giá rét như thế này thì tất nhiên không có mấy ai lui tới. Tuy nhiên, hiện tại dưới chân núi lại đang rất náo nhiệt.
Ít nhất đang có mười chiếc xe đậu ngay một góc rộng rãi. Một đám người đang đứng ngoài xe, bên cạnh là một chiếc lều vải thật lớn.
Hai cái màn hình đường kính hai thước được dựng thẳng đối diện với lều vải. Màn hình bên trái lên ba chiếc xe xếp thành một hàng, nẹt pô phả khói ầm ï. Một số nhân viên hỗ trợ giơ lá cờ đủ màu sắc chỉ huy ba chiếc xe vào vị trí.
Đám nam nữ đang ngẩng đầu nhìn màn hình, nghe có tiếng xe chạy đến, tất cả đều nhìn sang phía bên này.
Nhìn hai chiếc xe dừng lại, ánh mắt của không ít người liền sáng lên. Mặc dù bây giờ ánh sáng có chút tối tăm, nhưng nhìn chiếc xe, mọi người có thể đoán được là ai đã đến.
Giang Nguyên và Phan Hiểu Hiểu xuống xe, Viên Nhất Chương và Triệu Minh Tử cũng cùng lúc bước xuống xe luôn. Mặc dù mọi người đều mỉm cười nhìn sang bên này, nhưng sắc mặt dường như có chút quái dị, thỉnh thoảng nhìn Viên Nhất Chương và Triệu Minh Tử đang đi đến lều vải, thỉnh thoảng lại nhìn Phan Hiểu Hiểu và Giang Nguyên, có chút không rõ tại sao Viên đại thiếu và Triệu Minh Tử lại đi cùng với Phan Hiểu Hiểu?
Tất cả đều sinh hoạt trong một cái vòng tròn, ai mà chẳng quen thuộc với ai. Nhưng Phan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410216/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.