'Tạm biệt Chủ nhiệm Vương, trên đoạn đường đến lớp, hắn gặp được sinh viên quen mặt, Trương Nghị Vĩ. Trương Nghị Vĩ vừa nhìn thấy Giang Nguyên, chân chó chạy đến chào, vẻ mặt bội phục, hưng phấn nói:
- Giang lão sư, thầy lợi hại quá. Em ngưỡng mộ thầy vô cùng.
- Đừng ăn nói lung tung. Cẩn thận tôi cắt lưỡi cậu đấy.
Nhìn thần sắc hưng phấn của Trương Nghị Vĩ, Giang Nguyên biết người này đang nói cái gì, lập tức trừng mắt, khẽ gắt một cái.
- Cái gì mà nói lung tung chứ? Giang lão sư, thầy đúng là thần tượng của em.
Nói đến đây, Trương Nghị Vĩ chỉ thiếu không đấm ngực:
- Mấy năm qua, không biết có bao nhiêu người có ý với Tuyên Tử Nguyệt, nhưng không ai đến gần được cô ấy nửa bước. Còn có hai người bị cô ấy đánh chết khiếp. Giang lão sư, thầy chính là Bá vương ngạnh thượng cung đấy. Quá mạnh!
- Bá vương ngạnh thượng cung?
Giang Nguyên lau mồ hôi, nói:
- Cậu không được ăn nói lung tung. Tôi và Tuyên... Tuyên Tử Nguyệt chỉ là thần luyện, giao thủ với nhau mà thôi.
- Thần luyện?
Hai mắt Trương Nghị Vĩ chớp chớp, đột nhiên sáng ngời, sau đó nhìn Giang Nguyên, hạ thấp giọng nói:
- Mới sáng sớm mà đã thần luyện? Giang lão sư, chẳng lẽ buổi tối thầy và cô ấy...thật sự có... Thầy đúng là quá mạnh. Không chỉ Từ Thanh Linh, mà còn có Lý Tiểu Vũ, ngay cả....
- A, Giang lão sư, tại sao thầy lại đánh người? A, a, đừng đánh nữa. Đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410179/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.