Mà lần này Tề Lang lại ra tay tìm tới Giang Nguyên, vậy có thể nói rõ là tình thế bắt buộc rồi, làm sao Giang Nguyên không đồng ý mà hiện tại vẫn thoải mái như vậy được. Chẳng lẽ... Tuyên Tử Nguyệt kinh ngạc nhìn Giang Nguyên. Mặc dù thực lực Giang Nguyên không kém nhưng đối mặt với Tê Lang thì quyết không đủ. Phải biết rằng Tê Lang có tiếng là âm tàn...
Cho nên Tuyên Tử Nguyệt cũng chỉ suy nghĩ một chút liền bỏ qua ý niệm này...
Giang Nguyên thật cũng biết Tuyên Tử Nguyệt đang suy nghĩ gì, lập tức mỉm cười nói:
- Tê Lang thua... Tôi cũng đã cảnh cáo nhà họ Tà, chẳng qua bọn họ có quay trở lại tìm tôi hay không thì tôi không biết...
- Anh đánh thắng Tề Lang?!
Tuyên Tử Nguyệt chỉ cảm thấy hôm nay mình muốn ngất, không khỏi xoa xoa đầu. Cô đánh giá mình với Tả Lang, lấy kinh nghiệm của mình, chỉ sợ là thua nhiều thăng ít. Nhưng Giang Nguyên trước mắt lại làm gì có dáng vẻ bị thương đâu?
Hơn nữa cô cũng biết Tê Lang hung ác tới đâu, muốn đánh đến Tê Lang phải tự rút lui, như vậy phải đánh lão tàn nhẫn tới mức nào?
- Đánh thắng rồi.
Tất nhiên Giang Nguyên hiểu Tuyên Tử Nguyệt đang nghĩ gì, nhún vai, tùy ý nói: - Tê Lang này rất âm hiểm, không đánh lão tàn nhẫn một chút thì không được... Hơn nữa cũng phải cảnh cáo nhà họ Tê một chút, để bọn họ hết hy vọng mới tốt!
Nghe được lời xác nhận của Giang Nguyên, Tuyên 'Tử Nguyệt hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410159/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.