Nhìn dáng vẻ người này, cảm nhận hơi thở ác liệt trên thân thể đối phương, toàn thân Giang Nguyên hơi căng thẳng, sau đó chậm rãi đứng bình tĩnh, nói:
- Đã như vậy... Không biết các hạ có vấn đề gì...
- Có chút việc nhỏ muốn thỉnh giáo thầy thuốc Giang... Thầy thuốc Giang không mời tôi vào ngồi sao?
Người này là một trung niên tóc ngắn, sắc mặt hơi âm trầm, cất tiếng cười nói.
- Ồ? Xem ra đúng là tại hạ thất lễ rồi. Xin mời...
Giang Nguyên lơ đãng nhìn chiếc xe cách đó không xa, ý nghĩ trong đầu nhanh chóng xoay chuyển, sau đó chậm rãi đi tới, lơ đãng mà đề phòng, sau đó móc chìa khóa ra mở cửa, đẩy cánh cửa thủy tỉnh ra, mỉm cười giơ tay:
- Xin mời...
Người trung niên kia cũng không dây dựa, cất bước nhanh vào trong cửa, nhìn Giang Nguyên đóng cửa cuốn lại, cũng đóng cả cửa thủy tinh, tuy nhiên vẫn cười lạnh nhạt.
Sau khi đóng cửa rồi, lúc này Giang Nguyên mới mỉm cười, ra hiệu mời ngồi vào ghế trong phòng khách, nói:
- Không biết các hạ họ gì...
- Tại hạ họ Tề, tên chỉ có một chữ Lang...
Người trung niên này cũng không khách sáo, mỉm cười ngồi vào ghế.
- Hóa ra là Tề tiên sinh...
Nghe thấy trung niên báo tên, lông mày Giang
Nguyên âm thầm nhíu lại, bất chợt nhớ tới điều gì. Họ Tề..
Họ Tề, động tác lại còn quỷ dị như vậy, chẳng lẽ là người nhà họ Tề. Lần trước ở Yên Kinh, nhà họ Tề vô cớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410153/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.