Cuộc điện thoại thứ tư, Giang Nguyên suy nghĩ một chút, vẫn không nhịn được, bấm điện thoại. Chỉ là hắn vừa mới bấm số Từ Thanh Linh, đột nhiên nở nụ cười khổ, phát hiện ra ngoài mấy người bề trên, mình chỉ có thể gọi điện cho toàn con gái.
~ Này... Anh về rồi à?
Không bất ngờ, câu đầu tiên quả nhiên Từ Thanh Linh hỏi ngay...
- Còn chưa, đại khái là chừng một tuần nữa...
Gọi xong mấy cuộc điện thoại, lại thoáng thông báo tin tức gần đây cho Tuyên Tử Nguyệt một chút, nhìn thấy. không còn sớm, Giang Nguyên liền năm lăn ra giường. Nhìn điện thoại trong tay, trước mắt hắn lại hiện lên một khuôn mặt rất cuốn hút, chần chừ một chút, rốt cục không nén nổi, bấm số người này.
~ Reng reng rang...
Một hồi chuông vang lên, cũng không thấy có người nhận điện thoại. Giang Nguyên hơi thất vọng định tắt máy, đột nhiên bên kia truyền tới tiếng bắt máy.
- Này...
Giang Nguyên vừa mới cười một câu, bên kia lại truyền tới một giọng nói uy nghiêm, mang theo hơi thở lạnh lão:
- Cậu là Giang Nguyên sao?
Nghe thấy giọng nói hơi xa lạ này, Giang Nguyên hơi sửng sốt, trong đầu hiện lên một ý nghĩ, mặt bắt đầu lộ nụ cười khổ, sau đó cẩn thận đáp:
- Cháu là Giang Nguyên... Người là bác Phạn sao...
- Đúng... Tôi là là Phan Thiên Mục...
Giọng nói lạnh lùng bên kia từ tốn đáp.
Thấy đối phương xác nhận, lúc này Giang Nguyên đã có hơi hồi hộp. Có lẽ hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410143/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.