Lúc này Giang Nguyên đã bình tĩnh vài phần, mặc dù khiêm nhường cung kính nhưng lại thoáng buông lỏng hơn, trò chuyện tùy ý với vị Dương lão trong tổ bảy người tối cao này.
Trong lời nói của vị Dương lão thỉnh thoảng lại lộ chút vẻ dò xét, thử hỏi một chút vấn đề, dân dần cũng bắt đầu khiến Giang Nguyên rõ ràng hơn một chút, tại sao vị Dương lão này lại khách sáo với mình.
- Sư phụ của tại hạ là Bạch Vân Sơn Nhân... Thầy tôi chẳng những nghiên cứu rất sâu võ học, hơn nữa cũng chuyên với y đạo, trình độ cực cao. Thuở nhỏ tôi đã có y đạo gia truyền, hơn nữa theo sư phụ tôi tu tập ba năm...mới có được thành tựu ngày hôm nay...
Đối với chuyện này, Giang Nguyên đã nghĩ ra câu trả lời từ rất lâu. Dù sao trước kia đã nói thế để ứng phó với cục bảo an, đương nhiên cũng phải nói với ông lão họ Dương như vậy.
Mặc dù đã có tư liệu từ cục bảo an trước đó nhưng nghe Giang Nguyên tự nói ra những lời này, hơn nữa ẩn thật mười mấy năm của con mình cũng có thể trị hết, khiến cho trong lòng ông lão họ Dương càng khẳng định.
Vị này có lẽ không phải người của Thiên Y viện nhưng lại có thể không tránh khỏi quan hệ với bên đó. Vị Bạch Vân Sơn Nhân kia có thể dạy dỗ ra vị đồ đệ trước mắt, như vậy càng có khả năng liên quan tới Thiên Y' viện. Chỉ có điều dù là ông ta cũng không cách nào kiểm tra được. Dù sao thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410141/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.