- Hẳn là có thể...
Dương Vân Dương thoáng chần chừ một chút, sau đó lập tức đáp:
- Hiện tại đã chuyển biến tốt hơn phân nửa rồi... Hắn nói là rất có hy vọng...
- Tốt, tốt, tốt!
Giọng nói già nua bên kia vội vàng nói vài tiếng, dường như khá hưng phấn.
Rất nhanh sau đó, sau một hồi trâm mặc, giọng nói già nua kia lại truyền tới một lần nữa:
~ Mới hơn hai mươi tuổi đã lợi hại như vậy, có thể là người bên trong kia không?
- Hẳn là không phải... Hắn chưa từng đòi gì, chỉ bảo con lấy mấy cây sâm núi nhiều năm...
Dương Vân Dương rất bình tĩnh nói.
- Ö... Vậy thì tốt rồi, tốt rồi...
Giọng nói già nua kia tràn ngập cảm thán, từ tốn nói: - Nếu như vậy thì tốt nhất rồi... Vốn tưởng còn phải chờ thật lâu mới lấy được thứ kia từ chỗ tiên sinh Tề Phương... Hiện tại thì tốt rồi... Con cùng Lệ Trân...
Giọng già nua này vừa thốt lên, sắc mặt Dương Vân Dương liền trở nên buồn bã. Mấy năm nay thật sự không dễ dàng...
- Được rồi... Nếu như vậy thì nhà họ Dương chúng ta cũng không thể bạc đãi vị thầy thuốc Giang này được... Ngày mai mời hắn về ăn bữa cơm đi...
Dương Vân Dương gật đầu nói:
- Vâng, ba...
Ngắt điện thoại rồi, Dương Vân Dương cũng thở phào nhẹ nhõm. Xem ra lần này phó tổng Trương chịu thiệt thòi cũng tương đối không cam lòng. Nhưng nếu ba mình biết chuyện rồi, hiển nhiên sẽ không lo lắng nữa. Hơn nữa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410137/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.