Rất nhanh, xe liền dừng lại trước một căn nhà nhỏ. có vẻ hơi cổ kính. Sau khi xe dừng lại, người thanh niên kia liền ra hiệu mời, Giang Nguyên cũng cười gật đầu, đi theo người nọ vào bên trong nhà.
Căn nhà nhỏ này nói nhỏ là so với những căn nhà lớn trong khu nhà này, nhưng khi đi vào, lập tức thấy nó không nhỏ chút nào.
Giang Nguyên vừa đi vừa nhớ lại toàn bộ đường lối theo thói quen, rất nhanh liền hình thành trong não một bản đồ đại khái. Đồng thời hắn cũng phán đoán hoàn cảnh nhanh chóng, biến nếu mình muốn thoát thân thì thật ra cũng không phải chuyện gì quá khó.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, đây mới chỉ là đáng giá sơ bộ bề ngoài, cũng không có ý nghĩa gì. Chẳng qua đề phòng chẳng may có vấn đề, dường như hắn cũng không khó chạy thoát lắm.
Người thanh niên dẫn Giang Nguyên đi vào trong một phòng làm việc, mời hắn ngồi xuống một chiếc ghế sa lon, sau đó rót một chén trà rồi đi ra ngoài.
Giang Nguyên nhìn căn phòng làm việc có vẻ bình thường này, cũng không giống như phòng thẩm vấn. Xem ra cục bảo an nể mặt Dương Vân Dương, thật sự ra vẻ mời hắn đến hợp tác điều tra thật.
Thấy cảnh này, Giang Nguyên cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. May mà không có chuyện gì bất ngờ, tất cả đều như mình dự tính.
Giang Nguyên tùy ý nâng chén trà lên, vừa đưa tới mép, tùy ý nhìn bốn phía, hít khẽ một hơi khí trà đang bốc lên, đang định nhấp một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410128/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.