Dứt lời, Giang Nguyên cũng không thèm để ý đến gã nữa, chỉ nhìn hai tên thanh niên cản trước mặt nói:
- Được rồi... Nhường đường, tao không làm gì nó đâu!
Nghe Giang Nguyên nói vậy, Triệu Cương và Lý Cường mới thở phào nhẹ nhỏm, hai người nhìn nhau một cái sau đó chậm rãi nhường đường. Giờ họ chỉ cần đảm bảo sự an toàn của Trương công tử, còn những chuyện khác không nằm trong phạm vi lo lắng của họ.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là, bọn họ cực kỳ kiêng ky Giang Nguyên. Ban nấy tuy hai người cảm nhận được sự. bất phàm của đối thủ này của mình, nhưng họ thật sự không ngờ, vừa giao thủ đã bị đối phương dễ dàng đánh bay đi.
Cho nên, giờ đối mặt với Giang Nguyên họ không chút tự tin. Chỉ cần đối phương không làm tổn thương Trương công tử, vậy thì mọi chuyện dễ nói rồi.
'Trương Nghĩa Quân thấy hai người này thật sự tránh ra, vốn gã đang định chửi mắng, nhưng tay Giang Nguyên vừa khẽ dùng lực, gã liền đau đớn kêu lên, làm sao còn thốt nên lời nữa.
Lúc này đám Phan Hiểu Hiểu đứng cách đó không xa thấy Giang Nguyên đang kẹp lấy Trương Nghĩa Quân, sắc mặt đều hơi biến đổi. Có điều giờ còn cách nào khác chứ? Chứ có thể rời đây trước rồi tính.
Cả đám cùng ra ngoài, còn Triệu Cương và Lý Cường cũng đi sát theo sau họ, phía sau còn có cả một đám người xem náo nhiệt. Nên biết người thật sự dám động vào Trương Nghĩa Quân này không nhiều lắm, số lần náo nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410121/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.